3 thg 12, 2017

Giai đoạn hai của thất nghiệp


Chúng tôi bắt đầu giai đoạn thứ hai của cái gọi là hội chứng của sự rỗi rảnh. Đầu tiên là cảm giác tự do phơi phới, chết tiệt lũ khốn hãy nhìn cách ông mày đang vui vẻ đây. Tiếp đó là một chút gì đấy hối hận. Bao giờ cũng vậy, hối hận luôn đến sau bất kì một sự sa đọa nào. Nhưng chờ đã, khúc nào trong khoảng thời gian đã qua khiến ta hối hận. Chó chết, không thể phận biệt được sự lựa chọn nào dẫn đến con đường này. Mọi thứ như sự trêu ngươi ác ý để tuổi trẻ của bố mày trở lại với điểm xuất phát ban đầu.

Tháng ngày dài tiếp theo sẽ chứng minh tất cả. Hoặc trở lại quỹ đạo ban đầu hoặc kiến tạo một con người mới hoặc tệ nhất là tránh ra đường và thậm chí không ra khỏi giường, trừ lúc đói. Thiếu mỗi chiếc quan tài là thành vampire cuồng dâm khoái tạo hickey lên cổ tụi khốn kiếp. Lựa chọn khác ít ác ý hơn là thôi chôn tụi tao với đống tỏi cô đơn luôn đi để có cái mà ăn phở ở kiếp sau.

Thôi ngưng kiểu ngước mặt lên rời rống cổ gào thét: trời thương thảy xuống cho con cái cần câu cá với. Không thương thì thôi con ngậm miệng lại, bật trang phim lậu mở American Gods ra tu liền 8 tập. Ít ra thì Ricky Whittle (mới google xong) cũng hấp dẫn thực sự...

6 comments:

  1. Thanh niên rảnh rỗi nên chăm blog hơn ấy nhỉ? :))

    Trả lờiXóa
  2. Chưa phải là ngày tận thế mà anh KT, nên hãy tận hưởng và tìm kiếm những thử thách mới nhe! ;)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh sợ đi làm lắm Dạ Phong ơi, kiểu người như anh thích hợp ở nhà ăn và ngủ thôi haha

      Xóa
    2. Nêu ở nhà ăn và ngủ mà có thế sống qua ngày, thì còn gì bằng! Ho ho.. :P

      Xóa
    3. Không hẳn thế đâu em :(

      Xóa

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena