5 thg 12, 2016

Tình là cái chi chi

Lần đầu tiên sau nhiều tháng qua, tôi mới lại có cảm giác thích ai đó đến như vậy. Cái thứ cảm giác rúng động trong lòng, cái cảm giác tim mình đập thật nhanh và miệng lúc nào cũng mỉm cười khi nhận được tin nhắn của người đó. Tôi đã tưởng không còn xuất hiện trong cuộc đời mình một lần nào nữa.

Đó là một cảm giác thật đặc biệt! Một cảm giác vừa mới mẻ lại vừa như đã cũ mèm. Đó có phải là những rung động thời cấp 2 không? Cái thời bắt đầu của những xúc cảm đầu đời. Khoảng thời gian mà cảm giác thinh thích một ai đó khiến tâm trí cứ lâng lâng trên mây ấy. Khiến con người ta biến đổi, khiến họ một chốc đau lòng một chốc lại sướng rơn lên từng tế bào.

Cứ tưởng gặp được người thương rồi chứ! Còn mang cả ruột gan, blog liết các thể loại đưa cho người ta xem. Kiểu như thả cửa. Này, đây này. Cả cái cuộc đời khốn khổ của tôi ở đây. Toàn bộ cái cuộc sống chó má và môt tình yêu chết tiệt không đầy 3 xu ở đây. Hãy đọc và cảm nhận những gì tôi đã trải qua. Và hãy rũ bỏ một chút lòng thương hại mà cứu rỗi cái cuộc đời này. Hãy đưa tôi lên Đà Lạt. Hãy cưới tôi đi!

Đáng thương thế còn gì. Quý mến thế còn gì. Chết tiệt! Vậy mà hắn chỉ khen tôi viết tốt và một ngày đẹp trời nọ, tâm sự với tôi là đang bắt cá hai tay! Như bạn thân ấy? Ơ tao làm chóa gì muốn làm bạn thân của mày. Tao chỉ cần biết mày còn tay nào để bắt tao nữa không thôi! Tao thích mày, nghe rõ không thánh ạ!!!

Người ta định nghĩa tình yêu thế nào nhỉ? Tôi chỉ cảm thấy tình yêu là một sự lừa phĩnh. Người ta lừa phĩnh lẫn nhau và lừa phĩnh cả chính mình. Họ lừa đối phương rằng họ rất yêu. Và sau lưng thì đi ngủ với một người khác. Họ lừa chính mình rằng họ yêu người kia lắm. Nhưng họ xem vụng trộm như một lẽ hiển nhiên. Một số người khác tự lừa phĩnh bản thân, sẽ chẳng còn yêu ai được nữa. Nhưng đằng sau luôn nung nấu ham muốn được nuốt chửng người tình trong mộng. Như tôi!

Có vẻ tôi khá buồn đấy. Tôi đã tìm đủ mọi lý do để thôi không buồn mấy kiểu thất vọng như vầy nữa. Tôi nghĩ mình không còn trẻ cũng như không phải chưa từng trải qua những bi kịch yêu đương lớn lao hơn thế. Bản thân đã từng được tôi luyện một thứ kinh nghiệm chịu đựng đau đớn ngày này qua tháng khác há chẳng phải cũng dư sức vượt qua cảm giác tệ hại cỏn con này hay sao? Ấy vậy mà tôi vẫn buồn cơ đấy. Buồn quắt queo như một phần nào đó đang lớn lên khỏe mạnh trong sự vun vén của bản thân bất ngờ cháy rụi thành tàn tro. Không một báo trước, không một dấu hiệu. Cứ thế mà tàn đi...

Làm gì tiếp theo đây? Đó là câu hỏi luôn đặt ra trong đầu tôi khoảng thời gian này. Làm gì để thôi chán ngấy cái cuộc sống tàn tạ và đau đớn này. Làm gì để ngưng bản thân mình lao xuống bờ vực chán chường đang chực chờ phía trước. Làm cách nào để bắt đầu trở lại guồng quay vô thường. Không ái ân, không yêu đương, không tan vỡ, không mộng mị. Để bản thân như một chiếc ô, không, một chiếc khiên chống lại mọi sự biến suy, mọi sự đổi thay, mọi tổn thương và ác mộng chực chờ lao vào làm tổn hại đến tôi?

Ừ, thôi viết đến đây thôi dù muốn viết thêm nhiều. Nỗi chán chường, thất vọng, ngán ngẩm đang bủa vây như những con kền kền đói khát chực chờ con mồi kiệt quệ hoàn toàn để đến và xé xác tôi ra. Muốn viết thêm nữa nhưng viết thêm gì. Viết cái gì, viết như thể nào để diễn tả hết tất cả những sự vụ đang diễn ra cục bộ trong cái tâm hồn già nua đầy thương tổn này? Không đủ chất liệu để viết thêm dù trong tâm can này nhiều điều muốn diễn đạt ra.

Hỡi thế nhân, tình là cái chi?
Read More

16 thg 11, 2016

Ask me!


Tôi có để trang ask.fm của mình ở thanh công cụ bên phải nhưng có vẻ không ai để ý nhỉ? Vậy nên ai đó để ý dùm đi! Tôi sẵn sàng trả lời bất kì câu hỏi nào của các bạn! :))

Read More

Blowin' in the Wind (Peter, Paul & Mary)

Read More

...


Hay là tụi mình trốn lên Đà Lạt cưới nhau đi!

Read More

9 thg 11, 2016

Tiếp người thành ý!

Tôi có blog không? Đương nhiên là có! Nhưng blog tôi chỉ tiếp người thành ý.

Gửi mấy bạn trên facebook người mãi mãi không tìm ra được cái blog này!
Read More

29 thg 10, 2016

...












Này anh, nếu không thể là quá khứ thì mình là tương lai của nhau được không?
Read More

5 thg 10, 2016

"Chừng nào em lớn như anh, đường tình em sẽ thương ai?"


Một bữa trưa thứ thư tuyệt vời, mẹ tôi ngồi đung đưa võng vừa hát ri ri một bài hát gì đó tôi không nghe rõ. Mẹ tôi rất ít khi hát tình ca vì mẹ hát không hay. Mẹ tôi cũng rất ít khi nghe nhạc hay xem tivi. Dạo gần đây, khi thức đợi cửa chờ tôi về, bà mới bắt đầu xem phim Việt Nam trên đài Thuần Việt. Nhiều lúc tôi cũng thắc mắc không biết mẹ tôi đã làm cách nào để giết thời gian rỗi. Nhưng sau một tháng trời ở nhà vì thất nghiệp, tôi mới vỡ lẽ ra nhiều điều. Mẹ tôi làm gì có thời gian rỗi để mà giết.

Hôm nay tôi nghe mẹ hát thì lạ quá. Mẹ hát gì ấy nhỉ?

- Bây giờ là 14 giờ, chị Năm Yến đang nghe chương trình Quà tặng âm nhạc được phát thanh trên đài "Tiếng nói nhăng răng" Thành phố Hồ Chí Minh. Chị Năm muốn nghe bài gì phát thanh viên Trọng Hiếu sẽ phát tặng cho nghe nè.
- Mày làm điên làm khùng gì nữa đó mày!
- Thì mẹ muốn nghe gì yêu cầu đi con mở điện thoại lên cho nghe. Tự dưng chửi con người ta khùng.
- Mấy bài này cũ xì làm gì có. Mà trên trển (trên mạng) có hôn mạy? Đâu mày tìm bài "Thư tình em gái" thử coi có hôn?

Rồi thì bài hát đó cất lên thật.

"Thư từ thành đô em gửi đi 
Qua miền rừng cao nguyên về anh 
Cao nguyên có còn lạnh vào hồn ? 
Thông reo có còn nhả nhạc buồn?
Bên rừng, bên suối, bên đồi. 
Đô thành còn vui như ngày xưa ? 
Lâu rồi mà anh chưa về thăm 
Cô em gái nhỏ của ngày nào 
Năm nay sắp sửa để vào đời 
Bây giờ đang tập làm thơ"

Mẹ tôi sững người hồi lâu rồi nhẩm theo lời bài hát. Bà như trôi theo thứ giai điệu cũ kĩ đó rồi đi đâu đó men theo mớ kí ức bà đã đánh rơi. Một thoáng, tôi nghĩ, tôi đang không được gặp mẹ tôi trong vài giây đây. Vì có những thứ ngỡ là đã rõ tất cả thì thật ra lại chẳng biết gì. Bài hát này hẳn đã gắn liền với một kỷ niệm nào đó của mẹ tôi...

"Ngày xưa mà em còn nhớ gần 
Anh có hỏi em rằng: 
"Chừng nào em lớn như anh, 
đường tình em sẽ thương ai?" 
Bây giờ thì em cao bằng anh 
Thương thời chẳng thương ai ngoài anh 
Thương anh muốn được làm người tình 
Cho em hết còn buồn một mình 
Như lần em đợi người thương."
Read More

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena