Hiển thị các bài đăng có nhãn Lời thủ thỉ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lời thủ thỉ. Hiển thị tất cả bài đăng

19 thg 12, 2023

Những sáng mùa đông năm ấy

Nhớ lại những ngày lạnh lẽo hiếm hoi của Sài Gòn như vầy, nội tôi thường sẽ dậy muộn hơn mọi khi. Bà mặc chiếc áo len sờn lông màu đỏ lựu đã cũ co ro trong chiếc chăn bông còn cũ hơn. Ngày nào đi làm, tôi cũng chật vật thức dậy chuẩn bị quần áo nhưng sang thấy nội còn nằm trên giường là sẽ hí hửng chui tót vào chăn. Bà sẽ ôm tôi thật chặt, thoa thoa cái lưng tôi rồi chốc chốc lại thỏ thẻ "lạnh quá, lạnh quá, con có lạnh không?".

Ở một nơi có lẽ lạnh hơn nơi này, không biết nội tôi ở đó có còn dậy muộn nữa không?

Read More

12 thg 12, 2023

Bạn có thật sự biết mình thuộc về điều gì?

Disclaimer: Tôi nghĩ bài đăng này sẽ khá dài và hơi khó hiểu với một số bạn dị tính và cả đồng tính của tôi. Tôi không có quá nhiều bằng chứng khoa học để có thể giải thích kĩ càng mà thậm chí ngay cả bản thân tôi đây cũng đang trên hành trình khám phá nó nữa. Tuy nhiên, tôi vẫn muốn share nó trong sự hiểu biết, trải nghiệm và tìm hiểu có giới hạn của mình đến mọi người vì tôi tin là ở ngoài kia cũng sẽ có những người chưa thật sự biết bản thân thuộc về điều gì.




Tôi muốn bắt đầu câu chuyện này thông qua một ví dụ để bạn có thể dễ hình dung.

Bạn biết ở các nước phương Tây, người ta thường tổ chức các bữa tiệc tiết lộ giới tính của các em bé trong bụng mẹ chứ? Các buổi tiệc này thường sẽ sử dụng màu sắc để minh hoạ, ví dụ như: xanh sẽ là bé trai, hồng sẽ là bé gái.

Dĩ nhiên giới tính sẽ không hề quyết định bản dạng giới của đứa nhỏ sau này. Nhưng tôi nhắc đến điều này bởi sự mặc định hay gọi là “dán nhãn” lên nhận định của mọi người. Như xanh là trai, hồng là gái. Con trai thì mạnh mẽ, con gái thì yếu đuối, nhu mì vân vân & mây mây. Và chính điều này trở thành sự mặc định cho bất kì tiêu chuẩn nam tính hay nữ tính nào trong xã hội.

Cộng đồng LGBTQ+ là một nhóm thiểu số bên trong một xã hội rộng lớn mà dị tính chiếm phần đa số. Tôi dùng quan điểm cá nhân để nhận định rằng chiếc chuẩn mực xây dựng từ biết bao nhiêu đời qua này ít nhiều có ảnh hưởng đến cộng đồng - dù LGBTQ+ vốn được xem xét là một cộng đồng tương đối cởi mở.

Bởi vì những tiêu chuẩn dị tính đó, mô hình LGBTQ+ mà tôi lấy ví dụ bằng chữ G cũng có chuẩn mực tương tự: top phải mạnh mẽ menly, bottom đáng yêu trắng trẻo. Những người không theo được các tiêu chuẩn đó, dẫu không bị bài trừ nhưng bị “kì thị” bằng các từ ngữ chẳng hay ho gì: top gồng, top nhắc hay đại loại “nhìn ảnh menly vậy mà là bot đó”, “bóng giả trai đụ nai đụ bò”

Tôi mừng ghê nếu bạn đã vượt qua được đoạn dẫn nhập dài dòng ở trên bởi vì điều tôi sắp nói dưới đây sẽ khiến bạn bất ngờ. Tôi không thuộc chữ G, tôi không phải GAY.

Vậy tôi là ai?




Cho tôi hỏi bạn có “tự tin” về bản thân tôi không? Một số người sẽ nói “có, tôi rất!”, một số người sẽ chần chừ bởi “sự tự tin còn xét ở nhiều yếu tố”. Nhưng nếu bạn là dị tính hay thâm chí là đồng tính và biết rất rõ mình thuộc chữ cái nào, tôi tin chắc bạn phải sở hữu đến 50% sự tự tin trong người. Bởi biết rõ mình là ai thì mới tự tin biết mình muốn gì. Bạn tự tin tôi là con gái thì chắc chắn bạn biết bạn thích và hợp với điều gì, màu bạn thích, gu bạn trai của bạn như thế nào. Tuy nhiên với tôi, cách đây một năm trước, tôi không hề tự tin vì tôi không biết tôi thích gì cả. Thật!

Tôi hay dùng từ “trải nghiệm lần mò” để minh hoạ cho giai đoạn trước đó. Trải nghiệm thông thường sẽ mang yếu tố 50-50 nhưng chắc chắn bạn biết rõ bạn muốn thử thì bạn mới thử. Còn “trải nghiệm lần mò” của tôi là tôi không biết tôi thích gì nên tôi thử tất để tìm ra thứ tôi thật sự thích. Nếu vấn đề của bạn hiện tại chỉ xoay quanh câu hỏi “tôi đến thế giới này vì điều gì” thì tôi còn phải quay ngược lại để tìm lời giải thêm cho 1 câu hỏi "tôi là ai".

Giờ thì bạn hiểu từ “tự tin” mà tôi nói ở trên là để giải thích cho vấn đề gì rồi đúng không?

Tôi từng cố gắng chọn chữ G trong nhóm LGBTQ+ để thuộc về trong suốt một thời gian dài nhưng lúc nào cũng thấy “cấn”. Tôi quá “nhõng nhẽo” để có thể là TOP nhưng tôi không đủ “mềm” để là BOTTOM và cũng không hoàn toàn là VERSATILE vì những “trải nghiệm” của tôi vượt qua hơn thế. Nhưng chữ G phù hợp với giai đoạn phát triển lúc đó của tôi hơn là BISEXUAL vì ít nhiều gì nó cho tôi chút “an toàn” còn hơn suốt ngày phải nghe những kỳ thị chói tai.

Nhưng vào năm rồi, trong hành trình “cứu” bản thân mình khỏi trầm cảm bằng cách thực tập self-awareness, vũ trụ mang đến cho tôi một người bạn giúp tôi biết thế giới này có một cộng đồng là Queer (chữ Q trong LGBTQ+) và nó bao dung tất cả những người khác biệt ngoài kia.


Queer không dán nhãn lên bất kì xu hướng tính dục nào, không “đánh giá” bạn ở vẻ bề ngoài, không kì thị bạn khi bạn tiết lộ sở thích dị biệt hay cá tính khác thường,… LGBTQ+ vốn là một cộng đồng thiểu số rồi mà Queer lại là nhóm thiểu số trong nhóm thiểu số đó. Nhưng cộng đồng Queer lại nổi trội và "thuần chất" nhất về cái gọi là “cởi mở” và “chấp nhận mọi sự khác biệt” mà cộng đồng LGBTQ+ đang cổ vũ.

Trong hiểu biết và nhìn nhận của tôi, Queer sẽ được biểu hiện trong một vài hình thái như vầy, để bạn dễ hình dung nha:

+ Một người đàn ông có vợ và con nhưng có sở thích mặc váy và mang giày cao gót
+ Một bạn nhìn bottom rặc nhưng có thể quen và yêu con gái bình thường
+ Trường hợp khác là cả 3 người cùng yêu lẫn nhau và sống chung trong một gia đình.


Bạn có thể thấy hơi “dị” đúng không? Có nhiều bạn cũng không chấp nhận được chuyện này nhưng bạn đọc lại phần phía trên tôi nói đi: queer bao dung & cởi mở mà không đánh giá việc bạn là ai, thích gì và làm gì kia mà!

Và bạn có tin là khi tôi nghe đến nhóm người này, trong đầu tôi tự dưng sáng bừng lên không? Giống như bạn tự dưng được upgrade lên một phiên bản premium hơn và unlock hết tất cả những thứ bạn thấy “cấn” mà không biết tại sao. Và khi biết có cả một cộng đồng Queer đang tồn tại ngoài kia, trong tôi tự dưng dấy lên một sự “tự hào” vô cùng khó tả. Cái "tự hào" mà người ta hay nhắc đến ấy khi nói về cộng đồng mà trước giờ tôi chưa thật sự hiểu rõ.

Tôi tự hào vì tôi tìm ra được bản dạng giới thuộc về tôi và phù hợp hoàn toàn với tôi. Tự hào vì ở ngoài kia có một cộng đồng giống y như vậy tồn tại và tôi thuộc về dù tôi chẳng biết nhóm đó gồm những ai. Tự hào hơn là tôi không phải khổ sở vì nghĩ bản thân dị biệt hay khác biệt gì sất, tôi cũng giống như những người khác dù chỉ là vài người không hơn thôi.

Dĩ nhiên là đến tận hiện tại, gần 1 năm hơn, tôi vẫn đang trên hành trình khám phá bản dạng giới mới của tôi, tập chấp nhận không dán nhãn bên bất kì điều gì hay bao dung với mọi sự khác biệt. Nhờ đó mà chứng trầm cảm của tôi cũng dần dần tiêu biến một chút và tôi lấy lại được sự tin vốn có.

Tương lai chưa nói trước được điều gì nhưng ít nhất là hiện tại đã có một direction vững vàng để tôi đi. Mong rằng mọi người ngoài kia, nếu đọc được bài viết này xin cũng đừng quá bất ngờ mà hãy tập chấp nhận đừng dán nhãn, tôn trọng mọi sự khác biệt so với đám đông. Còn nếu bạn đang gặp vấn đề tương tự tôi thì sau bài viết này welcome bạn đến với cộng đồng Queer!
Read More

11 thg 12, 2023

Cáu thế nhở

 Bạn này, bạn thấy cái lỗi font ở blog tôi không? Ở đầu tiêu mục giới thiệu, cả phần tiểu sử Xem hồ sơ. Cái blog dẩm dơ này, cáu thế nhờ!!!!





Read More

27 thg 10, 2020

28.10.2020









Lại chửi thề và than vãn rằng cuộc đời này rất đáng chán, lại quay về thói quen kệ mẹ thiên hạ rồi kể lể những thê lương xảo biện bằng câu chuyện không thể trưởng thành và kẻ nua già trong lớp sừng buồn thảm của tuổi mình. Nỗi buồn và nứt vỡ của tôi, những điều tôi vẫn tin tưởng rằng bất biến, cũng phải lớn lên.
Read More

3 thg 9, 2019

Bông tai


Cậu Khoai có bông tai! Cậu ấy gắn bên trái đoán xem cẩu là trai hay bóng :))
Read More

2 thg 9, 2019

...


Nếu như tôi chỉ vô tình ngủ với người yêu cũ của crush thì tôi có phạm phải sai lầm nào không vậy?
Read More

8 thg 11, 2018

.



"Tôi không phải là một đồ phế thải sống nhờ vào lòng thương hại của số phận. Tôi có thể gây ảnh hưởng đến những sự kiện xung quanh. Tôi có thể gây ảnh hưởng đến người khác. Chẳng có gì đáng ngại và mọi thứ điều quan trọng. Thời gian ngẫm nghĩ đã qua rồi. Chấm dứt viết lách, đã đến lúc để hành động. Thôi quan sát và bắt đầu động tay động chân"
Read More

21 thg 10, 2018



Muốn chỉnh câu thề ước trong đám cưới xíu ghê:

Anh là abc, xin em xyz hãy nhận cái vòng tay Cartier Love đính 10 hột kim cương này cùng cái vòng cổ triệu đô từ Bvlgari làm dấu chỉ tình yêu và lòng chung thuỷ của anh. Nhân danh cha và con và thánh thần, Amen!
Read More

17 thg 6, 2018

....

Chúng ta nhận ra mình đánh mất nhiều thứ và không bao giờ còn có thể trở lại đó để nhặt nhạnh lấy một mảnh vỡ nào nữa, cái phần quá khứ quan trọng và đáng kể đã trôi mất từ dạo chúng ta không quyết định nổi phải trưởng thành bằng cái niềm tin sầu thảm nào. Kí ức thành ra thủng lỗ chỗ trong khi chúng ta thì quá trẻ để già và quá già để trẻ. Tất cả dường như đã vượt qua giới hạn của sự tự cứu chuộc và chúng ta thả trôi mình như những phần kí ức không lành lặn còn sót lại.
Read More

29 thg 5, 2018

...


Họ cố gắng chôn vùi tôi. Thật quá ngu xuẩn! 
Họ không hề biết tôi là một hạt giống.
Read More

28 thg 5, 2018

...


Đã từng nghĩ rất nghiêm trọng. Nếu không có bạn đó thì ai yêu tôi đây? Cũng từng nghĩ hung lắm. Nếu không có bạn đó thì tôi biết yêu ai đây? Thế nên tôi chấp nhận đến tận cùng những điều vô lý mà bạn đó dành cho. Những năm tháng đã trôi qua của tôi, phần ngây thơ nhất đã dành cho bạn đó cả rồi. Vậy nên giờ đây, khi chỉ còn lại trưởng thành, tôi dành để yêu bản thân tôi thôi...

Tôi nói rồi mà, tôi sẽ là tờ vé số trúng độc đắc. Ai bỏ qua tôi, người đó sẽ phải hối hận!



Read More

22 thg 1, 2018

...


Có lẽ tôi không biết gì về anh ta thật, có lẽ tôi quá nghi hoặc kể từ lúc yêu cho đến lúc chia tay, hai năm trời xa cách không quá ngắn cho sự thử thách một cuộc tình đã đến hồi kết. Đủ để tôi đọc được đôi dòng tin nhắn quen thuộc đôi khi này, tôi lại nghĩ rằng chắc anh ta đang...nứng.
Read More

13 thg 1, 2018

...

Trên đời này chỉ có hai nghề mà người ta kính trọng gọi bằng "bác". Thứ nhất là "bác sĩ", thứ nhì là "bác tài". Chẳng ai dám cãi lại lời bác sĩ cũng như làm phật ý bác tài. Leo lên xe coi như phó thác mạng sống cho người lái, nằm trên băng ca sống chết vào tay người chữa bệnh. Tất cả mọi người dường như đều có một lòng tin tuyệt đối vào họ. Thuốc uống thì hết bệnh, lên xe thì xuống đúng nơi. Không một người nào mặc cả giá thuốc với bác sĩ hay ngược đãi bác tài. 

Thế nên, hai người kia ơi, làm ơn đi làm nhớ mang theo cái đức.
Read More

14 thg 11, 2017

Định nghĩa của cái chết


Tôi rất muốn nghe thêm một định nghĩa khác về cái chết. Tôi biết rồi cũng chẳng thể thay đổi được gì nhưng ít nhất cũng khiến tôi tiếp nhận một sự suy nghĩ về cái chết dễ chịu hơn. Tôi đã hỏi một đứa trẻ 3 tuổi: khi nào thì người ta hết chết để trở về? 

Nhưng thật buồn khi nó cũng trả lời, chết là hết rồi.
Read More

8 thg 11, 2017

Bị đuổi việc rồi!

HẾT 2 THÁNG THỬ VIỆC, KHOAI BỊ ĐUỔI VIỆC!
Read More

29 thg 10, 2017

Một củ khoai bất hạnh!


Ngẫm ngẫm nghĩ nghĩ lại muốn nhắn tin hỏi Win là suốt 3 năm qua gã có yêu tôi không. Nhưng lại sợ những câu trả lời dối trá như chính gã đã nhắn tin nài nỉ tôi suốt thời gian qua. Thế rốt cuộc, R không yêu tôi, Win không yêu tôi, Đèn không yêu tôi thì ai yêu tôi đây? Chẳng ai yêu tôi cả, tất cả họ đèu lợi dụng tôi. 

Ôi, một củ khoai bất hạnh!
Read More

30 thg 6, 2017

...

Giống như Voldemort, muốn bất tử phải chia mạng ra thành 7 phần.
Tình muốn không đau thì phải yêu nhiều người.
Read More

8 thg 5, 2017

...


Tao có thể thủ dâm khi nghe mày nói đó. Vì mày nói chuyện như lồn vậy!
Read More

26 thg 3, 2017

Tôi ơi, thành thật xin lỗi!


Tôi nhớ cậu ấy. Chết tiệt, tôi thật lòng rất nhớ cậu ấy!


Read More

12 thg 2, 2017

Thẩn thở


tôi có một trái tim bằng hạt lệ
chảy muôn năm chưa cạn sạch nỗi niềm
tôi có một trái tim bằng gỗ tạp
đời đóng lên hoài vạn dấu đinh
Du Tủ Lê 
Read More

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena