Hôm nay là ngày thứ ba tôi bắt đầu một hành trình mới tại một môi trường mới. Ngày tôi bắt đầu trở lại nấu cơm nhà và mang theo để ăn trưa. Người ta bảo cần khoảng 21 ngày để hình thành một thói quen mới và chắc nấu ăn trưa đã trở thành một thói quen của tôi rồi. Trong hành trình chữa lành của tôi, người ta bảo nên bắt đầu biết cảm ơn dù là nhỏ nhất và lựa chọn những điều tích cực khiến bản thân thấy vui vẻ và hạnh phúc. Với tôi,...
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nhật ký củ khoai tây thối. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nhật ký củ khoai tây thối. Hiển thị tất cả bài đăng
8 thg 6, 2023
2 thg 11, 2022
Tình đơn phương

Mọi người nghĩ gì về tình đơn phương nhỉ? Bây giờ người ta dùng một từ tiếng anh để thay thế là "crush", từ này đối với tôi vừa thấy hiện đại vừa bớt sến súa và không mang đến cảm giác bi luỵ về tình. Nhưng bản chất vấn đề vẫn là vậy, đơn phương hay crush ai đó là một cảm giác vừa có vẻ được nếm trải dư vị tình yêu vừa lại không có gì. Người được nhận không có động thái đáp lại hoặc không biết có một loại tình cảm như thế để được...
1 thg 11, 2022
Một hôm buồn miệng

Một hôm buồn miệng, tôi chợt nhớ ra món bún xào chay hồi nhỏ đã từng ăn. Thế là tôi bước vào siêu thị giữa trời mưa lất phất, mua bún gạo với ít cải bèo. Tôi cũng chợt thèm nem chua quá xá. Nem Lai Vung mà bồ cũ hay mua mỗi lần từ quê lên ngon hơn nhiều nhưng tình cũ giờ còn chua hơn nem nên trên kệ siêu thị có sẵn những gì cứ bỏ vào giỏ hàng đi đã. Sau khi mua cả mớ nguyên liệu về, tôi đứng giữa bếp lúng ta lúng túng. Thế bây giờ...
26 thg 7, 2022
26.07.2022

Có mấy ngày cực buồn như hôm nay, tôi nghĩ mình nên trở lại viết cái gì đó trên blog của mình. Ngăn ngắn thôi nhưng dần dần có thể trở lại thói quen ghi chép cho chính mình - để giải toả đi hết mớ cảm xúc hỗn mang này - như trước đây. Tôi nghĩ do hậu covid-19, tôi suýt quên mất cách đăng nhập và soạn thảo hmmm chính cái blog của mình. Nhưng sau một hồi tìm kiếm đủ loại tài liệu & keyword hỗ trợ từ Google Help, cuối cùng chỉ 1...
26 thg 5, 2019
Về người yêu cũ

Có hai lần trong suốt 3 năm chia tay tôi chủ động liên lạc với người yêu cũ.
Lần đầu tiên là sau 49 ngày bà tôi mất. Trong nỗi đau buồn đến kiệt cùng và tự nhiên thèm nghe quá đỗi cái giọng nói quen thuộc của bà, tôi đã liên hệ với người ấy để xin lại chiếc điện thoại cũ - thứ tôi nhớ đã lưu rất nhiều file ghi âm cuộc nói chuyện của hai bà cháu. Bạn ấy đã giữ chiếc điện thoại làm kỷ niệm sau khi tặng tôi một chiếc điện thoại khác.
Tôi...
Xích đu tiên

Thật ra khi nhìn thấy tấm ảnh này, tôi không nhớ ba nhiều như nhớ đến nội. Trò chơi Xích đu tiên hồi 3 - 4 tuổi trong tấm ảnh vẫn in đậm trong ký ức tôi đến giờ và tôi vẫn dùng nó để chơi đùa với bọn trẻ như một cách để níu kéo chút ít ký ức tuổi thơ với bà...
Hai năm tạm biệt vĩnh viễn thơ ấu để trưởng thành hơn, ký ức và hình ảnh của bà vẫn không phai nhoà đi chút nào mà mỗi lúc lại càng trở nên dầy lên sự nhớ thương không nguôi...
31 thg 3, 2019
Tháng 4 đổi nhà

Một buổi trưa tháng 8, tôi phát hiện ra yên xe của mình đã luôn là chỗ ngủ lý tưởng của con mèo bà chủ nhà. Tìm ra nguyên cớ của chiếc yên xe bị rách thay mất 250 nghìn. Con mèo này là 1 trong số 4 con "yêu nghiệt" trú ngụ trong nhà bà ý. Sáng nào, sau cú gọi điện dắt xe qua viber đúng 8 giờ như quát tháo vào lỗ nhĩ để sẽ là mùi cá hấp cho lũ mèo ngồn ngộn hiếp dâm lỗ mũi khi tôi bước xuống chiếc cầu thang vàng chanh đã gỉ sét nhiều...
29 thg 11, 2018
Mình sẽ nói chuyện gì khi gặp nhau vào lần sau?

Tôi ước giá mà chúng ta bắt trúng tầng số của nhau trong lần nói chuyện sau. Bạn hãy giả vờ vặn nút dò đài và tôi sẽ kêu rẹt rẹt hệt như âm thanh từ chiếc radio ở nhà.
Bạn sẽ vừa dò đài vừa nói về Kitchen nhé, hoặc về Banana Yoshimoto cũng được. Sẵn về sách, sao bạn không nói về Cưỡng cơn gió bấc và Con sóng thứ 7. Cùng đề tài đó, vui lòng dò thêm Nhà giả kim, Từng qua tuổi 20, Đầu óc người Ý. Hay tụi mình nói với nhau về sự khó...
19 thg 4, 2018
Tối qua tôi mơ thấy bà mình

Tối qua tôi mơ thấy bà, trong một nỗ lực để trở thành người tốt nhất, tôi đã lại được gặp bà. Mấy lần nhỉ? Tôi nhẩm tính để đếm thử xem từ dạo đấy, tôi có bao lần được gặp lại bà tôi trong những giấc mơ. 3 lần vỏn vẹn trong 9 tháng ròng có thêm bớt gì đâu mà lần gặp nào cũng chóng vánh như thế.
Tối qua tôi đã thấy bà mặc chiếc áo bà ba màu nâu hạt dẻ và chiếc quần phi bóng màu đen. Đầu nội tôi bới tóc gọn gàng như xưa, mướt rượt...
15 thg 3, 2018
Con chó chửa nhà chúng tôi

Khi nhìn vào bức ảnh này, tôi lại càng có nhiều lý do hơn để không thể chấp nhận việc Mimi nhà chúng tôi đã có thai. Một con chó vàng ất ơ nào đó được con bé dẫn về nhà mà không ai hay biết và vài tuần sau thì cái bụng vốn bé tí teo của nó đã trương phồng lên như ai đó vừa thổi một luồng hơi.
Ôi giời ơi, sao lại có cái thể loại gái lứa dễ dãi như chủ nó vậy chứ hả giời?!
Nhưng khi nhìn vào bức ảnh này, tôi lại càng có nhiều...
3 thg 12, 2017
Giai đoạn hai của thất nghiệp

Chúng tôi bắt đầu giai đoạn thứ hai của cái gọi là hội chứng của sự rỗi rảnh. Đầu tiên là cảm giác tự do phơi phới, chết tiệt lũ khốn hãy nhìn cách ông mày đang vui vẻ đây. Tiếp đó là một chút gì đấy hối hận. Bao giờ cũng vậy, hối hận luôn đến sau bất kì một sự sa đọa nào. Nhưng chờ đã, khúc nào trong khoảng thời gian đã qua khiến ta hối hận. Chó chết, không thể phận biệt được sự lựa chọn nào dẫn đến con đường này. Mọi thứ như sự...
27 thg 11, 2017
Thất nghiệp- Nhạc indie- Gay và vài thứ tủn mủn

1. Tôi thất nghiệp và đã thôi cố gắng tìm kiếm bất kì cơ hội nào nữa. Tôi không buồn, chỉ cảm thấy một chút tù túng dễ chịu tại căn nhà của mình. Có thể tôi đang trốn tránh nhưng cũng có thể tôi đang nghĩ bản thân tốt nhất không nên ra đường và làm bất cứ điều gì cho ai, cho một tổ chức nào. Tôi kiếm được vài đồng lẻ nhờ làm freelance cho một kênh youtube mới mở. Anh leader dễ thương và cả... nhân hậu nữa khi chấp nhận một cách dễ dãi...
15 thg 10, 2017
Tôi muốn

Trong quyển Amrita của Banana Yoshomoto có một chi tiết mà tôi rất thích. Đó là nhân vật chính Sakumi làm việc bán thời gian cho một quán cà phê mỗi buổi tối. Ông chủ quán nơi cô làm việc có một sở thích rất lạ, ông muốn quán vắng khách để được thoải mái nghe loại nhà mà ông ấy thích.
Tôi không đủ giàu để mở một quán cà phê chỉ để phát loại nhạc mà tôi thích như ông chủ của cô Sakumi nhưng dạo gần đây tôi cứ mơ tưởng đến việc sẽ...
13 thg 10, 2017
Tôi dạo này

1. Tôi vừa mới hoàn thành 1 tháng thử việc đầu tiên ở công ty mới. Có một buổi đánh giá nhẹ được diễn ra tổng kết quá trình đã quá. Tôi cảm thấy khâu này khá thú vị bởi vì trước nay trong môi trường cũ không mấy chuyên nghiệp, việc review để sếp và nhân viên hiểu được những khó khăn và đỏi hỏi của nhau như thế nào không được xem trọng. Trong buổi đánh giá 5 phút đồng hồ, không quá lâu, tôi bị đánh giá là quá hiền, nghĩa là tôi không...
29 thg 8, 2017
27 thg 8, 2017
Khoai nghỉ việc

Có nhiều lúc tôi bỗng dưng quên mất tôi còn trẻ, nghĩa là tôi quên mất tôi còn có cơ hội thử nghiệm, sửa chữa, đánh mất và tìm lại. Có nghĩa là tôi được quyền hư hỏng (hơn bây giờ), được phép nuông chiều bản thân (nhiều hơn trước) miễn là không đi quá giới hạn để có thể quay trở lại (mà cần đách gì trở lại?).
Có nhiều lúc tôi cũng quên mất tôi đã từng mong muốn những gì, đã quyết đi như thế nào, hoạch định ra sao trong 5, 10 năm...
23 thg 7, 2017
Này nhé!

Khuyến cáo: Tôi nghĩ bài viết này có sai chính tả, từ ngữ không thích hợp với người đạo đức (giả) bạn cần cân nhắc khi đọc qua.
...
Tôi vừa tìm thấy một của hiệu Phúc Long trên đường Trần Hưng Đạo B quận 5. Tôi không thích sự ồn ào đến bất lịch sự từ khách của Phúc Long nhưng lại rất thích trà sữa ở đây. Tôi thường đến, chịu khó xếp hàng sau n người mua, trong cái đông nghẹt và tiếng ồn đến bất nhẫn để có thể mang về một...
13 thg 7, 2017
Tuổi già

Một buổi chiều đi làm về, tôi thấy nội nằm trên hiên nhà trò chuyện cùng một người bạn già. Người bà này ở cách nhà tôi 3 căn, thỉnh thoảng bà vẫn thường hay đến chơi. Trước đây, mỗi lần bà đến là sẽ cùng nội tôi nói chuyện rất lâu. Nay bà ghé, khoe mới vừa đi lãnh mấy tháng tiền cao tuổi. Rồi hai bà cùng nằm trước cái hiên huyên thuyên chuyện tuổi già. Chẳng bà nào còn ngồi lâu nổi. Nội tôi suýt xoa: không biết tui có sống tới lúc...
11 thg 5, 2017
Note điều tử tế

1. Dừng đèn đỏ ở ngã 4 Nguyễn Tri Phương- Nguyễn Trãi, trời mưa lâm thâm, có đứa nhỏ ngộp áo mưa trồi chân ra ngoài đạp trúng tay lái anh thanh niên đậu phía sau. Bà mẹ quay lại ái ngại xin lỗi, ảnh cười hiền ra dấu không sao. Đoạn, khẽ đánh yêu cái chân bé nhỏ. Đèn xanh, anh toan chạy trước, đứa nhỏ nói "bái bai" thật lớn. Anh đã chạy qua mặt nhưng vẫn giơ tay vẫy chào.
2. Trạm xăng ở đường Hùng Vương, có anh trung niên đang giở...
25 thg 3, 2017
Chuyện hẹn hò

Tôi chợt nhớ ra câu này trong quyển Lưỡi. Cái quyển sách tôi đọc hồi tôi thất tình và đọc xong thì muốn đi... cắt lưỡi tình địch ngay. Nhưng chuyện lưỡi lùng lại là một phạm trù khác, chuyện thế nào chắc để sau tôi sẽ kể. Còn giờ thì nói về chuyện hẹn hò trước vậy.
1. Tôi nghĩ mình thích hợp hẹn hò ở một không gian mở hơn là một khoảng không khép kín. Bởi khoảng không gian đó khiến tôi cảm thấy khá thoải mái để cùng người...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)