7 thg 6, 2011

Người ta khổ




Người ta khổ vì thương không phải cách
Yêu sai duyên và mến chẳng nhằm người
Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi
Người ta khổ vì xin không phải chỗ

Đường xa quá ai đi mà nhớ ngõ
Đến khi hay gai nhọn đã vào xương
Vì thả lỏng không kiềm chế dây cương
Người ta khổ vì lui không được nữa.

Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa
Những tim không cũng tưởng tượng tràn đầy
Muôn nghìn đời tìm cớ dõi sương mây
Dấn thân mãi để tìm trời dưới đất.

Người ta khổ vì chen ngõ chật
Cửa đóng bưng nhưng càng quyết xông vào
Rồi bị thương người ta giữ gươm đao
Không muốn chữa không muốn lành thứ độc.
[Sưu tầm]
Read More

4 thg 6, 2011

Chạy

"Lúc trước, tôi đợi người yêu tôi. Bây giờ, tôi đợi cho trái tim tôi hết yêu người"
...
Dạo này mình ít khi online Yahoo, toàn lên oline bên Ola, cũng giảm tần suất viết blog nốt, toàn viết Me (trên ola), nên khi vào Yahoo, có bạn hỏi sao dạo này blog mày viết toàn xài ảnh đại diện trốn chạy. Nhìn lại thì đúng thật,toàn thấy đâu đâu cũng là chạy trốn!
Ờ, thì cũng thấy mình có khác trước, viết lách cũng chững chạc hơn nhưng dỡ hơn, chắc tại lớn rồi, 17 tuổi đầu rồi chứ ít ỏi gì =]]. Mình viết blog cũng được 2 năm rồi, cứ phải gọi là có thâm niên. Trải qua nhiều thời kì, bạn bè trên này chỉ mỗi mình là trụ lại lâu nhất, ai cũng cuốn gói chạy sang facebook. Mình cũng định chạy, nhưng thôi, không muốn thay đổi những thói quen gần như đã trở thành 1 phần của cuộc sống.
Mình có thể đã chạy, chạy rất xa khỏi nhiều thứ, chạy không phải để đến một cái đích nào hết, chạy để trốn cái điểm xuất phát. Đôi khi cũng muốn dừng lại để nhìn nhưng lại không dám quay nhìn, nhưng hình như chạy không phải là sở trường, chạy mệt mà chả đi là bao. Càng nhìn lại thì mình càng muốn chạy, cái đểm xuất phát đó làm mình phát ớn, phát rùng mình và muốn ói mửa.
Vậy nên phải chạy, haizzz phải chạy cho nhanh!

Read More

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena