27 thg 11, 2017

Thất nghiệp- Nhạc indie- Gay và vài thứ tủn mủn

1. Tôi thất nghiệp và đã thôi cố gắng tìm kiếm bất kì cơ hội nào nữa. Tôi không buồn, chỉ cảm thấy một chút tù túng dễ chịu tại căn nhà của mình. Có thể tôi đang trốn tránh nhưng cũng có thể tôi đang nghĩ bản thân tốt nhất không nên ra đường và làm bất cứ điều gì cho ai, cho một tổ chức nào. Tôi kiếm được vài đồng lẻ nhờ làm freelance cho một kênh youtube mới mở. Anh leader dễ thương và cả... nhân hậu nữa khi chấp nhận một cách dễ dãi những script tôi gửi trễ deadline đến... 1 tháng miễn là nó hay. Tiền công không là bao nhưng nhờ vậy tôi nghĩ mình không quá vô dụng và có thể lừa bản thân yên tâm ở nhà thêm vài ba tuần nữa hoặc thậm chí là sang năm.

2. Tôi có một vài ý tưởng cho quyển sách đầu tiên của riêng mình. Tôi nghĩ khoảng thời gian dừng lại này đủ để tôi bắt đầu dự án đã ấp ủ từ rất lâu.Nhưng mong rằng tôi có thể tập trung và siêng năng hơn là chỉ ngủ bất kì lúc nào và chỉ thức dậy vào những lúc bản thân thấy đói.

3. Dạo này, tôi rất ưa thích dòng nhạc indie. Tôi có một chiếc loa nhỏ của Sony màu xanh rêu, phát nhạc cũng ổn phết và tôi dùng nó suốt cả ngày để nghe Trang, Ngọt, Cá Hồi Hoang, Vũ, Hải Sâm... ngân nga mấy câu chuyện tình và cuộc sống nhiều màu của họ chẳng khác gì mấy bức tranh của Pullock. Tôi thấy dễ chịu rất, dễ chịu từ trong tim khi nghe họ hát chứ không phải cố gắng gồng mình hứng chịu thứ âm nhạc đinh tai nhức óc, phô diễn kĩ thuật nhưng sáo rỗng từ nội tâm. Sự ấm áp giúp tôi thấy an ủi muôn phần. 

Như tôi hay Sonata viết blog, những người này viết nhạc và tự hát vì họ thích như vậy chứ không phải vì họ phải như thế. Những bài hát giản đơn về đủ thứ trên đời, về tình tủm tỉm, về mấy món đồ xung quanh hoặc thậm chí là mấy cái voice message chúc ngủ ngon của người yêu dấu cũng có thể làm chất liệu cho 3-4 phút ca hát quên sầu trên kênh youtube. Thế là đủ, làm điều mình thích theo cách mà mình thích ấy.

4. Tôi vẫn nghĩ việc mình gay và gia đình là hai việc hoàn toàn khác nhau. Việc ai đó đứng trước tôi và chỉ vào mặt bảo tôi pê đê, tôi vẫn sẽ cảm thấy rất tự hào. Nhưng nếu ai đó nói điều đó với tôi trước sự chứng kiến của ba mẹ tôi dẫu không ác ý, tôi khẳng định rằng đó là một sự sỉ nhục. Tôi dù thối nát cỡ nào vẫn muốn gia đình mình sống trong một vỏ bọc yên ổn cho đến khi sự thật theo tôi qua đời. 

5. Tôi rất mong bản thân mình sẽ có một tâm hồn đẹp. Nhưng sự vỡ nát từ bên trong, sự thôi rữa của thứ tội lỗi tôi thực hiện điều đặn hàng ngày. Tôi e rằng chẳng bao giờ tôi có được sự tinh khiết trọn vẹn cho tâm hồn mình. Tôi là một thằng tồi!

6. Tôi nghĩ hung lắm về cái chết, trước đã thế rồi nhưng giờ lại càng hung hơn nữa. Một phần nào đó tôi đã yên tâm hơn rồi, bà mất nghĩa là phía bên kia tôi đã có một bến đỗ. Dẫu không còn trên nhân thế tôi vẫn không cô đơn. Suỵt, thế có tuyệt không cơ chứ!

7. Từ rất lâu tôi đã để trong danh sách cần phải làm vào dịp nghỉ phép của mình là "Đón cô cháu gái về nhà sau giờ học". Chẳng hiểu sao tôi lại thích công việc đó. Cảm giác chứng kiến một đứa trẻ mình yêu mến rời khỏi trường học của nó để lao vào vòng tay của mình là một cảm giác tuyệt vời. Tôi rất mong mình trở thành một phần chờ đợi của con bé khi nó vừa nghe tiếng chuông báo. Ơn trời là con bé thích tôi đón nó về nhà hơn bất kì thành viên nào khác trong gia đình. Khi được hỏi lý do, con bé khe khẽ bảo bởi vì tôi... dịu dàng và nó mong thấy tôi đứng trước cổng trường đón nó hàng ngày. Tôi cho đó là một lời khen và tôi vui đến phát điên lên được khi nghe điều đó. Một việc phải làm trước khi chết nữa đã hoàn thành rồi!

Read More

14 thg 11, 2017

Định nghĩa của cái chết


Tôi rất muốn nghe thêm một định nghĩa khác về cái chết. Tôi biết rồi cũng chẳng thể thay đổi được gì nhưng ít nhất cũng khiến tôi tiếp nhận một sự suy nghĩ về cái chết dễ chịu hơn. Tôi đã hỏi một đứa trẻ 3 tuổi: khi nào thì người ta hết chết để trở về? 

Nhưng thật buồn khi nó cũng trả lời, chết là hết rồi.
Read More

8 thg 11, 2017

Bị đuổi việc rồi!

HẾT 2 THÁNG THỬ VIỆC, KHOAI BỊ ĐUỔI VIỆC!
Read More

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena