13 thg 1, 2011

Đậm và Nhạt


"Những cây viết có mực đậm là những cây viết sắp hết mực"- Bạn nói khi đổi cây viết mực nhạt của bạn với cây viết của nó.
Lạ! Trước giờ nó vẫn thích viết những cây viết có mực đậm, những cây viết có mực nhạt viết chán lắm và nó sẽ quẳng cây viết ấy ngay. Bởi nó vẫn thường thích những gì rõ ràng và sòng phằng.
Bạn bảo, đâu phải cái gì hễ rõ ràng, hễ sòng phẳng là tốt, đôi khi có những cái mờ nhạt, thiếu rõ ràng lại là điều tốt cho nó hơn hoặc dã sẽ tốt cho những người xung quanh nó.
Quái! Bạn nói lúc nào cũng triết lý, nhưng nó thề, nó thề là nếu nó hiểu được những gì bạn nói nó sẽ đi bằng đầu và uống nước bằng lỗ mũi. Chả hiểu cái con khỉ khô nào ráo trội!
"Rồi có một lúc mày sẽ hiểu những gì tao nói"- Bạn khẽ rò rĩ bên tai nó.
Ừ, giờ thì nó đã ngờ ngợ ra hết rồi giống như cây viết chứ gì. Mọi cây viết đều bắt đầu từ những dòng chữ rất nhạt, về sau là những dòng chữ đậm hơn, và khi nó thực sự đậm như ý ta mong muốn thì cũng là lúc cây viết ấy sắp hết mực... Đôi khi nhạt một chút, lợt một chút mà ta biết rằng cây viết của ta vẫn còn một ống mực đầy còn hơn đậm đà mà ta chẳng biết khi nào ống mực sẽ rỗng toét bất ngờ!
Read More

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena