17 thg 6, 2018

....

Chúng ta nhận ra mình đánh mất nhiều thứ và không bao giờ còn có thể trở lại đó để nhặt nhạnh lấy một mảnh vỡ nào nữa, cái phần quá khứ quan trọng và đáng kể đã trôi mất từ dạo chúng ta không quyết định nổi phải trưởng thành bằng cái niềm tin sầu thảm nào. Kí ức thành ra thủng lỗ chỗ trong khi chúng ta thì quá trẻ để già và quá già để trẻ. Tất cả dường như đã vượt qua giới hạn của sự tự cứu chuộc và chúng ta thả trôi mình như những phần kí ức không lành lặn còn sót lại.

2 comments:

  1. Nếu quá khứ đang cố gắng tìm cách chi phối suy nghĩ của anh hằng ngày. Chi bằng mình hãy xem quá khứ đó như là một kỉ niệm để nhớ về sau. Biết đâu được anh sẽ khâu vá để không phải thủng lỗ chỗ nữa thì sao.. :D
    Cuối tuần vui lên anh ạ!

    Trả lờiXóa
  2. PS rất sợ MA ...
    Nhưng lại thấy lòng mình tự tin ở nơi XA LẠ này !? ^^^

    Trả lờiXóa

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena