5 thg 5, 2011

Người dưng ơi...

Biết đâu ta thôi yêu em ta vui hơn bao giờ...
...
Cứ như là anh em một nhà, vui với nhau và buồn cũng cùng nhau, thật tình là tôi cũng rất đau khi thấy những giọt nước mắt của cô bạn ấy. Xin đừng bao giờ đem lòng yêu thương đặt để vào một người dưng nữa bạn tôi ơi, có lưu luyến gì thì để nước mắt cho riêng, có thương thì thương ta đừng tàn hại ta không tiếc mình...
Tôi biết sẽ rất đau, sẽ rất khó chấp nhận sự thật, nhưng nghĩ lại xem bạn tôi hỡi, ta là ai? Hãy tự hỏi mình như thế rồi tự trả lời, ta là T.T.H ta là N.T.M hay ta là ai đi nữa thì ta vẫn đang hiện diện trên cõi đời này, ta vẫn cười, vẫn khóc vẫn tiếp tục sống. Hãy đem lòng mà yêu bản thân, đem lòng yêu những người thân bên ta vì biết đâu có đôi lúc ta gục ngã không ai nâng ta lên ngoài họ.
Và nhớ nè, khi trót đem yêu thương gửi tặng một ai đó mà không nhận lại được đừng gục ngã như cô bây giờ vì sẽ có lúc, một ai đó sẽ trả lại bạn đầy đủ thậm chí còn nhiều hơn. Hãy vui sống và đừng lẩn tránh bạn tôi nhé. Yêu bạn nhiều lắm, bồ yêu!
- Nhớ những việc này nhé:
  • Không được nghe những bản nhạc buồn
  • Không được ở một mình
  • Thôi suy nghĩ về chuyện đó nữa
  • Và nhất là đừng nuôi hi vọng trở lại
P/S: Đau, đau lắm, đau đến quắt queo và trống rỗng nhưng vẫn phải chọc cười thiên hạ.
Read More

9 thg 3, 2011

Ngu

Một bài hát của ca sĩ Michel Delpech: "Nàng đã ra đi với một thằng ngu."
...
Tôi chán là một cậu trai ngoan rồi, tôi cũng chán nốt với cái biển vô hình dáng phía sau lưng mình "Khoai tây là cục kít".
Sao vậy, tôi cứ nghĩ là mình khác rồi, tôi khác hơn nhiều chứ, nhưng không, tôi vẫn chưa thể thoát ra được cái bùn nhầy nhậy đó. Mà sao con người ta có thể quên khi mà mọi thứ cứ vô tình nhắc họ nhớ?
Chợt thấy tôi thật ngốc, tôi của ngày xưa đã chết ngộp trong những khoảnh khắc hỗn tạp mất rồi còn tôi của bây giờ thì chẳng tìm thấy ở đâu nữa...
P/S: Hôm nay là ngày một tôi khác nữa ngừng thở...
Read More

13 thg 1, 2011

Đậm và Nhạt


"Những cây viết có mực đậm là những cây viết sắp hết mực"- Bạn nói khi đổi cây viết mực nhạt của bạn với cây viết của nó.
Lạ! Trước giờ nó vẫn thích viết những cây viết có mực đậm, những cây viết có mực nhạt viết chán lắm và nó sẽ quẳng cây viết ấy ngay. Bởi nó vẫn thường thích những gì rõ ràng và sòng phằng.
Bạn bảo, đâu phải cái gì hễ rõ ràng, hễ sòng phẳng là tốt, đôi khi có những cái mờ nhạt, thiếu rõ ràng lại là điều tốt cho nó hơn hoặc dã sẽ tốt cho những người xung quanh nó.
Quái! Bạn nói lúc nào cũng triết lý, nhưng nó thề, nó thề là nếu nó hiểu được những gì bạn nói nó sẽ đi bằng đầu và uống nước bằng lỗ mũi. Chả hiểu cái con khỉ khô nào ráo trội!
"Rồi có một lúc mày sẽ hiểu những gì tao nói"- Bạn khẽ rò rĩ bên tai nó.
Ừ, giờ thì nó đã ngờ ngợ ra hết rồi giống như cây viết chứ gì. Mọi cây viết đều bắt đầu từ những dòng chữ rất nhạt, về sau là những dòng chữ đậm hơn, và khi nó thực sự đậm như ý ta mong muốn thì cũng là lúc cây viết ấy sắp hết mực... Đôi khi nhạt một chút, lợt một chút mà ta biết rằng cây viết của ta vẫn còn một ống mực đầy còn hơn đậm đà mà ta chẳng biết khi nào ống mực sẽ rỗng toét bất ngờ!
Read More

23 thg 12, 2010

Nhạt


Tía mắng từ ngoài đường vào tận trong nhà, từ trong nhà ra thẳng ngoài đường, từ trước sân ra sau nhà, lúc ăn cơm cũng như lúc sắp đi ngủ. Lúc nào tía cũng càm ràm, mắng nhiết.
Người ngoài đi ngang tự hỏi cái ông này làm gì mà mắng con ổng dữ vầy nè. Không mắng làm sao được, con ổng lơ ngơ, đãng trí đến độ đi thi cũng chả nhớ nỗi cái giờ thi. Bạn nó ngồi cắn bút làm bài thi. hỡi ơi, nó ngồi nhà học bài như điên như dại. Có thằng con như vậy, không mắng cũng tiếc đứt gan chứ chả chơi!
Mắng thì mắng, chửi thì chửi. Mắng cũng rồi, chửi cũng rồi. Tía nó ngồi lại, vuốt tóc thằng con rồi nhẹ nhàng nói tao mắng mày là mắng cho mày tỉnh ra, cho tâm mày bình lại, chuyện gì chứ cái chuyện nghỉ thi là tài trời lắm con biết không.
Rồi tía cười nhạt, bảo thằng con lấy ra tờ giấy viết đơn xin thi lại. Chuyện gì chứ chuyện này tía rành, cả chục năm làm cán bộ Nhà nước cũng giúp tía biết cách mà giải quyết mấy cái vụ này, không có tía chắc giờ này nó còn ngồi run bây bẫy. Có tía, có má lúc nào cũng hơn!
P/S: Này ban! Chẳng ai trong chúng ta biết trước được chuyện gì sẽ xảy ra vào giây tiếp theo của cuộc đời mình. Cuộc sống đôi khi quá nhạt nhẽo cần những chuyện "động trời" như thế để nhớ cái gì cũng có thể nhạt nhẽo, riêng chỉ có tình yêu gia đình...
Read More

11 thg 12, 2010

Tim



Tim hoạt động theo nguyên lý "tất cả hoặc không có gì"
Tim hoạt động theo chu kì, mỗi chu kì mất 0.8s
Nhưng thật vô lý khi tim ngưng đập vì một ai đó!
Read More

27 thg 11, 2010

Tôi phải làm gì đây?

Lúc bé, khi đứng trước một quả nho và một quả táo, tôi chọn quả táo vì nó to hơn quả nho. Lớn hơn một chút, khi buộc phải chọn giữa nho và táo tôi chọn nho vì nó tiện ăn hơn táo. Lớn hơn tí nữa, khi phải chọn giữa táo và nho, tôi phân vân, xem tôi thích quả nào hơn. Phải chăng khi đứng trước nhiều sự lựa chọn cùng một lúc, con người ta trở nên nhỏ bé và tầm thường quá đỗi?!
Bây giờ, tôi đang đứng trước quả nhiều sự lựa chọn. Chọn giữa công việc mình thích và thứ người khác cần, chọn thứ mình cần hay việc người khác muốn.
"Ở đấy họ cần mình"- sao cái câu ấy cứ văng vẳng trong đầu tôi không dứt, lạ lắm. Cái sự ấy đâu đến lượt tôi phải nghĩ, tôi còn quá trẻ và tôi còn quá nhiều sự lựa chọn.
Một quyển sách khiến tôi bận tâm, một con người khiến tôi thay đổi ý nghĩ.
Ôi, tôi là một kẻ thất bại lắm chuyện và cao ngạo.
Tôi phải làm gì đây?
...............................Vậy là hết một ngày nữa rồi!
Read More

25 thg 11, 2010

COPY



“Như những hiện tượng trái ngược của cuộc sống, Nắng và Mưa lúc nào cũng đối lập với nhau. Những tưởng rằng chúng loại bỏ nhau để tồn tại, để lan rộng mức độ ảnh hưởng của mình đến với vạn vật…
Rằng không có Mưa thì Nắng trở nên lóng lánh những tia vàng óng ả, rải đều như thảm nhung mượt mà xuống nền đất thẫm…
Rằng không có Nắng thì Mưa trở nên vồn vã, hối hả xối vào lòng đường những giọt nước mang nặng nỗi niềm. Đôi lúc mưa hí hửng reo vui tí tách vì những niềm vui nhỏ nhặt nào đó…
Nhưng…
Khi có sự kết hợp giữa Nắng và Mưa đã mang đến món quà tuyệt đẹp của tạo hóa, đó là sự xuất hiện của Cầu Vồng. Trên dải cầu cong cong vắt ngang bầu trời là những sắc màu rực rỡ….”
[copy]
Read More

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena