21 thg 10, 2018



Muốn chỉnh câu thề ước trong đám cưới xíu ghê:

Anh là abc, xin em xyz hãy nhận cái vòng tay Cartier Love đính 10 hột kim cương này cùng cái vòng cổ triệu đô từ Bvlgari làm dấu chỉ tình yêu và lòng chung thuỷ của anh. Nhân danh cha và con và thánh thần, Amen!
Read More

17 thg 6, 2018

....

Chúng ta nhận ra mình đánh mất nhiều thứ và không bao giờ còn có thể trở lại đó để nhặt nhạnh lấy một mảnh vỡ nào nữa, cái phần quá khứ quan trọng và đáng kể đã trôi mất từ dạo chúng ta không quyết định nổi phải trưởng thành bằng cái niềm tin sầu thảm nào. Kí ức thành ra thủng lỗ chỗ trong khi chúng ta thì quá trẻ để già và quá già để trẻ. Tất cả dường như đã vượt qua giới hạn của sự tự cứu chuộc và chúng ta thả trôi mình như những phần kí ức không lành lặn còn sót lại.
Read More

5 thg 6, 2018

...

"Có con cáo nhỏ cô đơn, ngồi trên cồn cát ngắm trăng một mình,
Cơ mà đâu phải ngắm trăng, cáo đang mong đợi cô nàng chăn dê.
Có con cáo nhỏ bơ vơ, ngồi trên cồn cát thẩn thơ sưởi mình,
Nào đâu cáo muốn sưởi mình, cáo đợi cô mình cưỡi ngựa đi qua."
Read More

29 thg 5, 2018

...


Họ cố gắng chôn vùi tôi. Thật quá ngu xuẩn! 
Họ không hề biết tôi là một hạt giống.
Read More

28 thg 5, 2018

...


Đã từng nghĩ rất nghiêm trọng. Nếu không có bạn đó thì ai yêu tôi đây? Cũng từng nghĩ hung lắm. Nếu không có bạn đó thì tôi biết yêu ai đây? Thế nên tôi chấp nhận đến tận cùng những điều vô lý mà bạn đó dành cho. Những năm tháng đã trôi qua của tôi, phần ngây thơ nhất đã dành cho bạn đó cả rồi. Vậy nên giờ đây, khi chỉ còn lại trưởng thành, tôi dành để yêu bản thân tôi thôi...

Tôi nói rồi mà, tôi sẽ là tờ vé số trúng độc đắc. Ai bỏ qua tôi, người đó sẽ phải hối hận!



Read More

20 thg 5, 2018

....






Sự khác nhau giữa uống rượu và uống thuốc độc. Khi bạn uống rượu, bạn nhảy máu xung quanh mọi người. Khi bạn uống thuốc độc, mọi người nhảy múa xung quanh bạn...
Read More

19 thg 4, 2018

Tối qua tôi mơ thấy bà mình

Tối qua tôi mơ thấy bà, trong một nỗ lực để trở thành người tốt nhất, tôi đã lại được gặp bà. Mấy lần nhỉ? Tôi nhẩm tính để đếm thử xem từ dạo đấy, tôi có bao lần được gặp lại bà tôi trong những giấc mơ. 3 lần vỏn vẹn trong 9 tháng ròng có thêm bớt gì đâu mà lần gặp nào cũng chóng vánh như thế.

Tối qua tôi đã thấy bà mặc chiếc áo bà ba màu nâu hạt dẻ và chiếc quần phi bóng màu đen. Đầu nội tôi bới tóc gọn gàng như xưa, mướt rượt và thoảng thơm mùi dầu dừa mà bà tôi vẫn hay dùng. Nội ngồi trước cái hiên nhà cũ có tán cây vú sữa che mát, trước mặt là cái giỏ xách màu đỏ rượu chứa đầy bánh mì như thể là bà vừa mới đi đâu đó về. Lần nào cũng vậy, hễ có dịp đi đâu lên thành phố, nội tôi vẫn hay mua về mấy ổ bánh mì làm quà. Loại bánh mì to vĩ đại người ta thường bỏ vào cần xé bán ở bến xe Chợ Lớn. Tôi lúc đó, trong cơn mơ, vẫn có thể ngửi rõ thấy mùi bơ thơm lừng với cái vỏ bánh giòn rụm không chê vào đâu được.

Thế rồi tôi tỉnh giấc trong cái không gian thực tại đen đặc của gian phòng ngủ cũ kĩ. Tôi thức dậy mà không khóc ngay như những lần trước. Chẳng lần nào trong 3 lần gặp ngắn ngủi, nội nói chuyện với tôi. Một nỗi trách cứ dấy lên trong lòng tôi. Và vẫn là câu hỏi cũ, của một kết quả rõ ràng là biết trước từ rất lâu rồi mà vẫn cứ cố hỏi: Bà tôi đã đi đâu mà lâu quá không về vậy chèn? Từ trước giờ ngoài nhà ra bà có đi đâu quá xa xôi như vậy đâu?

Rồi tôi lại khóc như những lần trước. Ấm ức như một đứa trẻ bị bỏ rơi. Bất lực nhìn người mình yêu thương nhất đời bỏ mình ra đi. Bà tôi đã đến một nơi yên bình hơn nơi này. Nơi mà những nỗi đau không còn nữa. Nhớ bà thì cũng đừng nấc lên như thế....
Read More

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena