13 thg 3, 2017

...


Ngày trước khi xem chương trình về thế giới động vật. Tôi đã rất xót xa khi xem họ nói về loài rùa biển nơi hoang dã. Dù mỗi lần đẻ, rùa mẹ cho ra đời khoảng 100 trứng nhưng hầu như chỉ có một con rùa sống sót đến tuổi trưởng thành. Số còn lại sẽ làm mồi cho các loài động vật khác. Khi nhìn cảnh những con rùa nhỏ bé xinh xắn tách vỏ chui ra đời rồi bắt đầu một cuộc hành trình dài trườn trên mặt cát đến với biển. Cuộc hành trình đầu tiên trong đời đó đẫm máu hơn bất kì một bộ phim kinh dị nào. Và chỉ con rùa nào may mắn mới thoát khỏi mỏ chim biển, hàm cá mập và bàn tay ác nhân của con người.

Tôi lúc đó đã thốt lên, thật may vì chúng ta không phải rùa. Thật may vì những đứa nhỏ của chúng ta đều được bảo bọc an toàn bởi bàn tay cha mẹ chúng. Và chúng sẽ sống thật yên bình, không có sống gió nào đáng kể cho đến tận lúc trưởng thành. Và tôi đã chắc chắn về điều đó cho đến những tháng vừa qua.

Ở cái xã hội này, những đứa trẻ đột nhiên đều biến thành rùa. Chúng có quá nhiều mối đe dọa chực chờ mà chính ba mẹ chúng cũng không lường hết được. Chúng không an toàn dù có vui chơi trước sân tập thể của một khu chung cư. Chúng không an toàn dù đang ở trong trường với bốn bức tường chắn cao vời. Chúng thậm chí cũng không an toàn ngay cả khi ở trong căn nhà của chính tôi. 

Vậy thì người lớn chúng tôi sẽ phải làm gì đây để bảo vệ con cháu tôi khỏi những mối đe dọa? Chúng tôi sẽ phải cho con cháu chơi ở đâu? Chúng tôi sẽ phải làm gì để bảo đảm rằng trường học luôn là nơi an toàn? Khi ngoài kia những kẻ thủ ác thì vẫn đang nhơn nhơn, pháp luật không đủ răn đe còn những bao che thì lại đến từ những người thực thi pháp luật. Hay cứ để đấy không làm gì, im lặng và cầu nguyện. Đứa trẻ nào may mắn hơn cả sẽ an toàn mà trưởng thành?
Read More

7 thg 3, 2017

Gregory Alan Isakov - Big Black Car


Tôi nghĩ bạn cũng thích bài hát này như tôi phải không, bạn trẻ!
Read More

26 thg 2, 2017

...

"Ngoan trên đời, hư trên giường."
Read More

20 thg 2, 2017

...


Khoai đang tan vào công việc! Tan vào công việc! :)))
Read More

Bỏ facebook rồi


Đã khóa facebook được hai ngày rồi nhưng vì công việc liên quan nhiều đến nó nên vẫn không thể bỏ phần messenger của nó được. Vẫn phải dính liếu ít nhiều nhưng thật may là phần messenger gần như tách biệt khỏi facebook nên cũng không mấy rắc rối cho lắm. 

Nói thật lòng là bỏ facebook tôi làm được n thứ: đọc sách, nghe nhạc, xem phim thậm chí là tập thể dục nữa. Hai ngày qua, như thể sống trong một lỗ hỏng thời gian, dư giả đến mức còn làm bánh và viết kịch bản. Ngoài việc cứ nhớ bạn người dưng kia ra thì mọi thứ đều ổn cả. Mà hình như nhớ bạn trẻ đó là 90 phần trăm không ổn rồi nhỉ? Nhưng ổn hay không ổn thì đã sao, bố đây sống tốt là được! 

Hỏi lý do vì sao thất tình lại bỏ facebook ấy à? Vì sợ mất mặt đấy, vì không thấy cần thiết sử dụng nó nữa, vì ngày nào cũng vào trang chủ của người ta xem xem, lướt lướt đọc đủ loại comment nên sinh ra ấm ức nghĩ vẩn nghĩ vơ các thể loại. Vì sao nữa ấy à, vì buồn sẽ viết nhiều mà viết nhiều thành ra spam new feed của kẻ khác. Lắm kẻ ghét rất mấy đứa viết nhiều, vì ghét nên sẽ unfriend cho bỏ ghét. Đứa bị unfriend sẽ muối mặt lắm. Tôi là dạng người hễ ai unfriend tôi, tôi sẽ tích cự add friend cho đến khi nào nó accept thì thôi. Đến lúc đó, chính tay tôi sẽ nhấn nút unfriend nó. Làm vậy được cái ngầu nhưng hơi mất công.

P/S Cái nhà mạng VNPT ăn ngập mặt tiền cáp quang nhà tôi hàng mấy năm nay mà làm ăn như cứt. Dăm bữa nửa tháng lại có màn không nhận dạng được đường truyền wifi. Khỉ gió, nốt lần này thôi nhé, lần sau bố hứa sẽ cắt mạng của chúng mày đi xài của thằng khác.
Read More

18 thg 2, 2017

Bị từ chối rồi!

Meo meo, Khoai Tây nhà ta đã bị người ta từ chối rồi. Lần đầu tiên yêu mà người tỏ tình trước lại là cậu nhỏ này. Thế mà vẫn bị từ chối còn nhận được câu trả lời như kiểu "Mày điên à, mày điên thật rồi. Tao đếch quan tâm lời mấy thằng điên nói. Mày đi ngủ ngay cho tao!". Hiu hiu, buồn quá đi, hai ngày liên tiếp cậu bạn phải vừa uống bia vừa đọc sách để khỏi phải nghĩ ngợi nhiều và buồn nhiều. Nhưng mà vẫn buồn quá, aaaaa bị từ chối rồi :(
Read More

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena