2 thg 7, 2013

Hello July!


1. Win có một chiếc xe máy màu trắng, xe màu trắng không hiếm để bắt gặp trên những con đường ngược xuôi của Sài Gòn nhưng không hiểu sao chỉ có mỗi chiếc xe của Win là có sức hút đặc biệt với tôi. Cũng có thể vì điều này, tôi đã đánh đổi một lần làm tình cho một cuộc đi dạo phố giữa trời trưa nắng gắt.

Những cô gái khi làm tình với một chàng trai nào đó, họ thường nói gì nhỉ? Tôi không biết nhưng chắc chắn là trong lúc đang va vập vào nhau đó, chỉ cần nghe một cái tên ai đó khác mọi hưng phấn của cô ta sẽ biến mất. Riêng chuyện làm tình của chúng tôi lại khác, tôi nghe chuyện kể về người yêu cũ của Win và tôi kể anh  nghe về người yêu cũ của tôi. Có phải là rất xót xa không? Không, hoàn toàn rất bình thường.

Gần đây, tôi cảm thấy sợ bản thân mình lắm. Tôi không dám nhìn vào gương nữa. Trong cái cơ thể xương xẩu cằn khô này, có cái gì đó rất đáng sợ mà tôi không tìm ra được. Tôi tắm nhiều hơn mỗi ngày, lần lao cũng cố thoa thật nhiều xà phòng vào cơ thể. Tôi hy vọng có thể để cái phần nhơ nhớp đó trôi tuột theo bọt xà phòng đi mất. Nhưng khi ngỡ như nó đã tha bỗng cho tôi, nó lại trở lại vào lúc tôi không ngờ nhất. Nó đánh quật mọi lý trí của tôi, trả tôi về với phần "con" của bản thân. Tôi sợ phần "con" của mình, bởi những điều xấu xa nhất đều bắt đầu từ đó. 

2. Nhiều người sau khi nghe tôi sẽ thi trường B thay vì A đã bảo rằng tôi cực kì ngu ngốc. Họ bảo với cương vị của ba tôi bây giờ học trường A sau khi ra trường sẽ có ngay việc làm, thời buổi này kiếm việc đâu phải dễ. Mỗi lần nghe điều đó, tôi thường không nói gì chỉ cười cười gượng rồi tìm cách lấp liếm cho qua chuyện. Với ba tôi, một người xem chuyện công còn quan trọng hơn chuyện tư, một con chiên ngoan ngoãn của nhà nước và kỉ luật, việc gửi gắm con cái dựa vào quyền thế của mình là chuyện không bao giờ có. Mà nếu có, tôi cũng không bao giờ đồng ý nghe theo. Tôi người có lòng tự trọng và cái tôi cực kì lớn. Phàm là những gì tôi tự tay có được mới là thứ tôi trân trọng nhất. Tôi muốn bản thân mình đi lên nhờ thực lực của mình, bắt đầu từ con số 0. Vả lại, sau một vài sự cố không đáng có từ thời học phổ thông, tôi đã hoàn toàn miễn nhiễm với chính trị.

4. Tôi không phải là một người mô phạm. Mọi sự mô phạm từ trước giờ hoàn toàn là nhờ nghiệp diễn xuất của tôi do mẹ đào tạo. Vậy nên việc trở thành một thầy giáo mô phạm theo ý của bà là điều hoàn toàn không thể thực hiện được. Mẹ tôi hay lo lắng rất hung về tính khí "nghệ sĩ" của tôi. Bà thường bảo tôi có chút phớt đời nhẹ, lãng mạn thái quá, lắm lúc lại không thể kiểm soát được bản thân. Bà bảo con trai thế là khổ, cái kiểu sáng vui tươi hớn hở chiều phát hiện ra thì đã treo cổ tự lúc nào. Thế nên từ lúc phát hiện ra bản chất thực của tôi, bà đã rất nhiều lần cố gắng sửa chữa cái cỗ máy bị lỗi cài đặt này. Và thường thì không thành công. Nên trường hợp lần này cũng không ngoại lệ, "thầy giáo mô phạm" ư, mẹ tôi thật là biết cách tưởng tượng.

5. Có ông bạn của mẹ đến chơi nhà. Nghe đâu là thầy hiệu trưởng của một trường tiểu học. Thầy nhìn chẳng giống một ông hiệu trưởng tẹo nào, vì trông thầy rất... sét xẹt. Nhưng thầy nói chuyện rất hay, người cứ ngỡ như trầm tính khó gần nhưng lại hay nói những câu cười không nhịn được. Nói chuyện với thầy một lúc thì thầy hỏi số điện thoại của tôi. Đoạn, thầy xem xong rồi phán luôn một quẻ bói. Ban đầu tôi còn bán tính bán nghi nhưng khi thầy nói đúng đến từng chi tiết thì tôi chỉ có một mong mỏi duy nhất là có ngay một cái kim khâu để may miệng thầy lại. 

Cũng kể từ lúc đó, tôi cảnh giác luôn với thầy. Tôi sợ phải nói chuyện với những người thế này. Cái cảm giác như họ biết hết những gì có trong tâm can mình, như họ biết tổng rằng mình nói thật hay đang nói dối, quá khứ mình đã làm gì và tương lai mình sẽ ra sao, đời mình sẽ gặp ai hay mình sẽ chết như thế nào. Em ơi, thế thì sợ lắm...

6. Tháng 7 đã về, mang theo một cơ hội mới để mở ra một cuộc đời gần như đã tàn rụi. Hy vọng rằng may mắn sẽ mỉm cười với tôi dù rằng chúng tôi chẳng hề ưa nhau...


Read More

25 thg 6, 2013

Di chúc rút gọn



Tôi cảm thấy mệt mỏi và chán nản vì phải nghĩ ngợi quá nhiều. Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, muốn hay không nó cũng sẽ đến, suy nghĩ hay không nó cũng sẽ đến và nếu nó muốn đến chẳng cái gì có thể ngăn nó lại được... 


Tôi không nghĩ đời mình lại thúi rùm như thế nhưng nó đang bốc mùi và dù không thích tôi cũng phải hửi mà sống. Tôi không tin vào sự an bày của số phận nhưng bằng một cách nào đó cuộc đời tôi đã được viết sẵn rằng ngày đó ngày đó tôi sẽ sống như thế nào, ngày đó ngày đó và ngày đó tôi chết ra sao. Tôi chỉ có việc sống cho đủ ngày đủ tháng, trân quý bản thân cho đến ngày phải chết đi. Có thể gọi nó là buông xuôi cũng được nhưng tôi chán phải sống trong mệt mỏi này lắm rồi. 

Hãy đọc những dòng viết này này, hôm nay có thể là một dòng chia sẻ nhưng biết đâu vào ngày mai, nó lại là một bức tuyệt thư chăng? Chẳng ai biết được!

Read More

24 thg 6, 2013

To do list


- Facebook vui thật nhưng nó không phải là cuộc sống. Hạn chế nó và dành thời gian cho những việc khác có ý nghĩa hơn.
- Dành nhiều thời gian đọc tài liệu Văn thay vì ngủ suốt 1 tiếng 30 phút trên xe buýt.
- Nên biết giới hạn của bản thân là ở đâu, ôm đồm mọi việc không phải là một cách hay.
- Tập cho bản thân tính kiên nhẫn, bớt nóng tính.
- Cần có một quyển từ điển tiếng Việt.
- Học tiếng Anh thật tốt.
- Nghiên cứu về cách sử dụng win mới.
- Không được nảy sinh thêm vấn đề gì với ba.
- Dành thời gian cho mẹ.

- Thường xuyên vun đắp tình cảm bạn bè và các mối quan hệ có khả năng tiến triển khác.
- Hạn chế bớt tham vọng.
- Tránh sử dụng cái đầu trong những trường hợp cần cái tâm.
- Đọc sách nhiều hơn nữa.

- Kiểm tra tinh hoàn thường xuyên
- Không được phung phí tiền.
- Chăm chỉ tập thể dục.

- Thủ dâm không quá 3 lần một tuần.
- Không thức khuya và nên cai nghiện cafein, giảm hút thuốc.
- Học tính tự lập, tập tành phong thái của một người đã trưởng thành.
- Chú tâm vào công việc kinh doanh.
- Tham gia nhiều hoạt động xã hội.
- Nên nhìn mọi người xung quanh một cách khách quan.
- Hạn chế sự quá khích khi gặp người đẹp.


Read More

23 thg 6, 2013

You and I (2)



Tôi thấy gì giữa một người đàn ông thành đạt tầm 40 và một cậu trai trẻ "ma cà bông" tuổi 19? 




Thật không nhiều điểm giống nhau về họ, địa vị khác nhau, tuổi đời khác nhau, xuất thân cũng khác nhau nốt. Duy chỉ có một điểm giống nhau đến lạ lùng đó là họ đều có 1 con tim nóng rẫy yếu ớt lạc nhịp yêu thương, ít nhiều đã bị tổn thương lỗ chỗ. Từng nhịp thở là mỗi nhịp đau hiện hữu đầy rẫy trên những con chữ họ viết ra, trên từng làn khói tỏa của ly cà phê nóng đắng chát hay điếu thuốc sắp cháy tàn. Ai đó có nhận thấy những đau khổ dằn vặt mà lẽ ra họ không phải chịu đều xuất phát từ những người đàn bà? 




Thôi thì dù là 40 hay 19, chung quy cũng chỉ là những con số, con số thì có giới hạn nhưng làm gì có giới hạn nào cho những mãnh tâm hồn rạn nứt đau thương. Gọi là anh hay xưng hô là chú làm gì có khác nhau, sự đồng điệu gắn kết chúng ta vậy thì gọi là bạn cho thân tình đi...




Ông bạn già đáng kính của tôi ơi!

Read More

You and I

Xin đái vào sự khác biệt của chúng ta : )

Bạn có đôi, tôi thì cô độc.
Bạn đại học, tôi quân khu
Bạn lu bu, tôi nằm ngủ
Bạn đầy đủ, tôi trống trơ
Bạn nhà thơ, tôi "nhà báo"
Bạn là cáo, tôi là nai
Bạn đẹp trai, tôi xấu xí
Bạn nặng kí, tôi nhẹ tênh
Bạn lềnh bềnh, tôi chìm nghỉm
Bạn tủm tỉm, tôi quẹo đo
Bạn hay cho, tôi hay khấc
Bạn giàu thật, tôi chả khá khẩm gì
Bạn có dì, tôi có má
Bạn chà bá, tôi tí teo
Bạn ăn heo, tôi ăn cá
Ba bạn chủ cả, ba tôi sắp về hưu
Nhưng bạn có cu và... tôi cũng thế =;

P.S Từ nay tôi sẽ không nhìn bạn để so sánh mình vì cơ bản cấu hình của chúng ta như nhau. Thế nhé! :">


Read More

NHỮNG ĐIỀU (NGAY CẢ) ĐH NGOẠI THƯƠNG CŨNG KHÔNG BAO GIỜ DẠY BẠN



1. Một nàng cave, nếu ngủ với thợ thuyền hoặc lao động ngoại tỉnh, thì bị gọi là đối tượng xã hội. Nếu ngủ với đại gia lừng lẫy, thì được gọi là chân dài. Nếu ngủ với một ngôi sao sân cỏ hoặc màn bạc, sẽ được đàng hoàng lên báo kể chuyện “nghề nghiệp” và trưng ảnh hở da thịt giữa công chúng, không ai có ý định bắt nàng. 


Kết luận: Bạn làm gì chả quan trọng, quan trọng là bạn làm điều đó với ai!

2. Phòng tắm công cộng bỗng dưng bị chập điện gây hỏa hoạn lớn, vô số chị em chạy túa ra đường mà không kịp mặc gì. Những nàng thông minh là người không lấy tay che thân thể, mà lấy tay che… mặt. 

Kết luận: Hãy quan tâm tới mấu chốt của mọi vấn đề.

3. Một nàng gái ế chạy tới đồn cảnh sát tố cáo: “Tôi đã cẩn thận để tiền trong áo lót, thế mà thằng cha đẹp trai đứng cạnh tôi ở trên xe bus đông đúc đã móc lấy mất tiền của tôi!”. Cảnh sát ngạc nhiên: “Tại sao nó có thể móc tiền được ở một vị trí “nhạy cảm” như thế, mà cô không phát hiện ra?” Cô nàng gái ế thút thít: “Ai ngờ được là nó chỉ muốn moi tiền?”

Kết luận: Một nhà kinh doanh tài ba là người moi được tiền của khách hàng trong lúc đang khiến khách hàng sung sướng ngất ngây.

4. Nhân viên vệ sinh của công ty rất buồn phiền vì các quý ông thường lơ đãng khi vào nhà vệ sinh. Để giải quyết những vũng nước vàng khè dưới nền toilette, công ty dán lên tường, phía trên bệ xí nam một tờ giấy: “Không tiểu tới bô chứng tỏ bạn bị ngắn, tiểu ra ngoài bô chứng tỏ bạn bị… ủ rũ!”. Ngay từ ngày hôm sau, toilet nam sạch bóng và không còn quý ông nào lơ đãng nữa. 

Kết luận: Hãy chứng minh cho khách hàng thấy vấn đề một cách cụ thể, ấn tượng.

5. Bố mẹ nàng mở cuộc thi tuyển con rể. Chàng A nói, tài khoản có một triệu đô. Chàng B khoe, có biệt thự hai triệu đô. Bố mẹ nàng có vẻ ưng lắm. Chàng C nói, cháu chả có gì cả, thưa các bác. Cháu chỉ có mỗi một đứa con, hiện đang nằm trong bụng của con gái các bác! 

Kết luận: Muốn cạnh tranh với đối thủ, cần có tay trong!
Read More

22 thg 6, 2013

...


Gắn vào đít tên lửa đây...

Tăng tốc! 

Tăng tốc! 

 :((


Read More

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena