Một nơi để đến và sự ra đi đó là những gì tôi cần lúc này....
Chả biết tối qua tôi ngủ kiểu gì nữa mà sáng ra cái đồng hồ báo thức đã làm một cú rơi tự do từ hồi nào nằm chõng chơ dưới nền gạch lạnh. Quờ quạng tìm điện thoại thì mới hay đã là giờ nắng lên, vậy là muộn mất một buổi học...May quá, mẹ tôi đi tập thể dục với mấy bà bạn chưa về, lật đật leo xuống giường tìm cái gì đó bỏ bụng rồi vọt ngay ra đường. Mẹ mà biết lại ngủ dậy...
22 thg 11, 2012
5 thg 11, 2012
Tìm về...

Biết bao giờ mới đến ngày xưa...
...
Hôm nay tôi đã ngồi thật lâu trước một băng ghế đá, tai đeo earphone và nghe một bản nhạc không lời xưa cũ dưới làn nắng nhẹ của ban mai. Nhẹ nhàng và êm ả như vuốt tay lên một dải lụa mềm. Cảm giác như tôi đang trở về với những sớm mai nào đó của xa xưa, một phần kỉ niệm trở về trên nền nhạc cũ. Có cái gì đó thoáng buồn trên nét mặt...
Bất giác quay nhìn sang bên, cô bạn cùng lớp đã ngồi cạnh...
4 thg 11, 2012
2 thg 11, 2012
Ngày tự kỉ

Napoleon nói: "Ta chỉ làm tốt khi ta tự làm lấy"
...
1. Khoai này, cậu nên rũ bỏ cái vẻ mặt thiếu thân thiện đấy đi nếu cậu muốn có thêm nhiều bạn. Cậu là một người khó gần lắm, cậu có biết không? Khi ai đó hỏi cậu, hãy nở một nụ cười và trả lời họ một cách cặn kẽ hơn, nói nhiều một chút cũng không chết ai, lang mang hơn cần thiết trước khi vào trọng tâm câu hỏi sẽ giúp cho người đối diện không cảm thấy họ đang ở trong một cuộc phỏng...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)