Lại chửi thề và than vãn rằng cuộc đời này rất đáng chán, lại quay về thói quen kệ mẹ thiên hạ rồi kể lể những thê lương xảo biện bằng câu chuyện không thể trưởng thành và kẻ nua già trong lớp sừng buồn thảm của tuổi mình. Nỗi buồn và nứt vỡ của tôi, những điều tôi vẫn tin tưởng rằng bất biến, cũng phải lớn lê...
27 thg 10, 2020
12 thg 5, 2020
Kể chuyện về ăn uống

Không hiểu sao, dạo gần đây, mỗi lúc, tôi lại càng thích ăn nhiều hơn. Cảm giác không có gì cho vào miệng khiến tôi cảm thấy trống trải. Việc bận ăn một cái gì đó mà bản thân yêu thích khiến tôi cảm thấy thoải mái và dễ chịu hơn. Kiểu, à thì ra cuối cùng cũng có thứ duy nhất trên đời ngoài chuyện yêu đương có thể làm tôi thật hạnh phúc. Hạnh phúc thật sự từ tận bên trong. Và tất nhiên, hệ lụy của cảm giác trống trải được lấp đầy là khuôn...
3 thg 9, 2019
2 thg 9, 2019
26 thg 5, 2019
Về người yêu cũ

Có hai lần trong suốt 3 năm chia tay tôi chủ động liên lạc với người yêu cũ.
Lần đầu tiên là sau 49 ngày bà tôi mất. Trong nỗi đau buồn đến kiệt cùng và tự nhiên thèm nghe quá đỗi cái giọng nói quen thuộc của bà, tôi đã liên hệ với người ấy để xin lại chiếc điện thoại cũ - thứ tôi nhớ đã lưu rất nhiều file ghi âm cuộc nói chuyện của hai bà cháu. Bạn ấy đã giữ chiếc điện thoại làm kỷ niệm sau khi tặng tôi một chiếc điện thoại khác.
Tôi...
[Dear Ex, 2018]

Điều động lại dài lâu nhất ở tôi khi xem xong bộ phim này là hình ảnh người phụ nữ mồm mép không thôi đó đã cố gắng xin 30 phút của bác sĩ tâm lý cho con trai mình để kể hết nỗi lòng của bà ấy và chỉ để đặt một hỏi uất ức suốt ngần thời gian. Rằng sau tất cả những chuyện đã qua và khi đã có chung một đứa con với người chồng, mọi thứ trước giờ đều là giả dối hay sao?Câu hỏi ấy chẳng có bất kì câu trả lời nào bởi vì vào một ngày đẹp trời,...
Xích đu tiên

Thật ra khi nhìn thấy tấm ảnh này, tôi không nhớ ba nhiều như nhớ đến nội. Trò chơi Xích đu tiên hồi 3 - 4 tuổi trong tấm ảnh vẫn in đậm trong ký ức tôi đến giờ và tôi vẫn dùng nó để chơi đùa với bọn trẻ như một cách để níu kéo chút ít ký ức tuổi thơ với bà...
Hai năm tạm biệt vĩnh viễn thơ ấu để trưởng thành hơn, ký ức và hình ảnh của bà vẫn không phai nhoà đi chút nào mà mỗi lúc lại càng trở nên dầy lên sự nhớ thương không nguôi...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)