11 thg 7, 2011

Khi tình yêu qua đi


"Khi một người nào đó yêu cậu, cái cách mà họ gọi tên cậu rất khác. Và cậu biết tên cậu sẽ an toàn khi được phát ra từ miệng của họ."
...
- Clothing style -

Cũng như đi mua 1 cái áo. Chúng ta chọn lựa, chúng ta thích thú, và chúng ta rinh về (dĩ nhiên là phải trả giá). Rồi chúng ta..ko mặc được. Nhiều lý do:

1/ Chúng ta béo ú ra hoặc gầy còm đi và cái áo ko còn vừa nữa.
2/ Cái áo bị rút, đứt chỉ, rách….chỉ sau vài lần mặc (phát hiện đồ dỏm)
3/ Bị mẹ/ba/anh/chị/em/bạn bè chê thậm tệ - “nó ko hợp với mày đâu”

Vậy nên, chúng ta bỏ nó. Tiếc, vẫn tiếc. Nhưng ko thể mặc là ko thể mặc.

- Football style -

Nghĩa là khi họ có bóng nhưng họ thích dắt nó đi vòng vòng biểu diễn, thử thách đối phương và cuối cùng là mất bóng.

Nghĩa là khi họ cố giành được trái bóng để rồi đẩy nó sang cho đồng đội hoặc tìm mọi cách sút nó vào lưới cho xong.

- Vật lý style -

Tình Yêu ko tự nhiên sinh ra và mất đi mà nó chỉ chuyển từ người này sang người khác. Khi tình yêu lên tới điểm cực đại thì nó sẽ rơi tự do với gia tốc giảm dần… và khi chạm đất nó sẽ lại nảy lên …

- V-POP style -
“…Vẫn yêu em thì sao... cũng đã quá muộn màng..đã không còn như ngày xưa ấy...
Giờ thì anh hứa để làm gì...đã kô còn là gì...
Hứa để trọn đời vẫn hy vọng... vẫn tin một ngày mai người sẽ quay về với anh...về bên anh như những ngày xưa mình đã ở bên nhau...!”
-Sưu tầm-

Read More

8 thg 7, 2011

...

Là tiến công hay phòng thủ, là chiến khí ngút trời hay từ từ rút lui?
Read More

7 thg 6, 2011

Người ta khổ




Người ta khổ vì thương không phải cách
Yêu sai duyên và mến chẳng nhằm người
Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi
Người ta khổ vì xin không phải chỗ

Đường xa quá ai đi mà nhớ ngõ
Đến khi hay gai nhọn đã vào xương
Vì thả lỏng không kiềm chế dây cương
Người ta khổ vì lui không được nữa.

Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa
Những tim không cũng tưởng tượng tràn đầy
Muôn nghìn đời tìm cớ dõi sương mây
Dấn thân mãi để tìm trời dưới đất.

Người ta khổ vì chen ngõ chật
Cửa đóng bưng nhưng càng quyết xông vào
Rồi bị thương người ta giữ gươm đao
Không muốn chữa không muốn lành thứ độc.
[Sưu tầm]
Read More

4 thg 6, 2011

Chạy

"Lúc trước, tôi đợi người yêu tôi. Bây giờ, tôi đợi cho trái tim tôi hết yêu người"
...
Dạo này mình ít khi online Yahoo, toàn lên oline bên Ola, cũng giảm tần suất viết blog nốt, toàn viết Me (trên ola), nên khi vào Yahoo, có bạn hỏi sao dạo này blog mày viết toàn xài ảnh đại diện trốn chạy. Nhìn lại thì đúng thật,toàn thấy đâu đâu cũng là chạy trốn!
Ờ, thì cũng thấy mình có khác trước, viết lách cũng chững chạc hơn nhưng dỡ hơn, chắc tại lớn rồi, 17 tuổi đầu rồi chứ ít ỏi gì =]]. Mình viết blog cũng được 2 năm rồi, cứ phải gọi là có thâm niên. Trải qua nhiều thời kì, bạn bè trên này chỉ mỗi mình là trụ lại lâu nhất, ai cũng cuốn gói chạy sang facebook. Mình cũng định chạy, nhưng thôi, không muốn thay đổi những thói quen gần như đã trở thành 1 phần của cuộc sống.
Mình có thể đã chạy, chạy rất xa khỏi nhiều thứ, chạy không phải để đến một cái đích nào hết, chạy để trốn cái điểm xuất phát. Đôi khi cũng muốn dừng lại để nhìn nhưng lại không dám quay nhìn, nhưng hình như chạy không phải là sở trường, chạy mệt mà chả đi là bao. Càng nhìn lại thì mình càng muốn chạy, cái đểm xuất phát đó làm mình phát ớn, phát rùng mình và muốn ói mửa.
Vậy nên phải chạy, haizzz phải chạy cho nhanh!

Read More

30 thg 5, 2011

Ờ, thì tôi đang cô đơn đấy

Chẳng bao giờ xảy ra chuyện ta yêu mà người con gái không hề hay biết- ta tin rằng mình đã tỏ tình một cách rõ ràng bằng một giọng nói, một ánh mắt, một cái chạm tay nhẹ nhàng.
[G.Greene]
...
Càng ngày càng thấy bất mãn với cái cuộc sống này, các mối quan hệ bắt đầu phức tạp thấy rõ. Tôi có thể cảm thấy mọi người đang bắt đầu thay đổi để kịp thích nghi, nhìn lại bản thân mình vẫn còn đang đứng chựng một chỗ. Rõ khổ, ai bảo quá khứ quá đẹp!
Dù gì rồi tôi cũng phải lê thân, làm đủ mọi cách để mình không bị bỏ lại phía sau, nhưng khoảng cách bây giờ quá lớn lao, muốn bước đến gần họ phải chạy mà thể lực của tôi chỉ đủ sức chạy những chặng đầu, tôi chạy thì họ cũng chạy, càng chạy càng xa, càng đuổi theo lại càng thấy mệt mỏi. Tôi đuối sức quá!
Tôi không ghét mọi chuyện như thế này, tôi ghét bị bỏ rơi, tôi muốn được quan tâm và tôi quen là người chạy nhất, tôi thích cảm giác bỏ mặc mọi người ở phía sau và hoan hỉ khi họ phải vận công đuổi theo mình. Tôi căm thù khi nhìn thấy mọi người- ngay cả kẻ yếu nhất- cũng đã vượt qua tôi. Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt sót thương, càng làm tình trạng này thêm rối rấm.
Ờ, thì tôi đang cô đơn đấy. Xá gì!
P/S: Muốn ngừng đi nhịp thở để biết mình vẫn còn bình yên ở bên...

Read More

28 thg 5, 2011

Chỉ là một chút, thế thôi!

Rain always falls so it will repeat again
When it stops, that’s when I will stop as well
- On Rainy Days-
...
Tôi không bao giờ có ý giành giật, cũng chưa hề nuôi hi vọng trở lại, chỉ là một chút yếu ớt khi ai đó nhắc đến một cái tên mà dường như đã trở nên quá thân thuộc, chỉ là khá khó chịu khi thấy ai đó thay đổi từng ngày và dần mất đi bản chất đã làm nên một tình cảm lớn lao trong tôi.
Tôi yêu sớm, nhiệm vụ học tập phải được đem lên hàng đâu nên đừng ai nghĩ tôi sẽ tiếp tục dấn bước vào một con đường mà tôi không biết lối ra của nó ở đâu nữa nhé. Không bao giờ, không bao giờ nữa đâu. Chỉ là chút yếu lòng cần một sức mạnh để vực dậy mà sức mạnh bản thân không đủ sức thực hiện.
Đừng ai nghĩ là tôi muốn làm cao, chữ "làm cao" không hề có trong từ điển của tôi. Chỉ là một vết thương trong tim gần liền sẹo chứ chưa lành hẳn, yếu ớt đến nỗi chỉ cần một chút xốn xan cũng khiến nó rạch toạt ra đau điếng.
Ờ, và đừng ai ngờ vực gì thêm.

Read More

8 thg 5, 2011

Nóng


"Giá như được chết đi một lúc
Chắc bình yên hơn một giấc ngủ dài
Nếu được xuống địa ngục thì càng tốt
Lên thiên đàng sợ chẳng gặp ai..."
...
Sao cứ thích hối thúc, sao cứ muốn mọi chuyện rối tung lên, sao luôn muốn việc gì cũng phải rõ ràng. Thư thả chẳng "ngon" hơn?
Lại có người khiến mình phải bận tâm, sao con gái khó hiểu vậy nhỉ? Nếu đã chờ đến ngần ấy thời gian, thì cứ đợi nữa đi, đợi cho đến khi nào tâm này liền lại, tim rung rinh tạo một kẻ hở đủ rộng để nhồi nhét một người vào đấy đấy. Nếu không chờ được, nếu cứ sốt ruột, nếu cứ hối thúc càng làm cho tôi cảm thấy khó chịu, tâm này không bình yên thì rất dễ đưa ra những quyết định bệnh hoạn lắm đấy.
(Nếu thấy cần, muốn thì cú tìm ai đó mà mến, mà thích, mà yêu, mà thương nói thằng thương tôi khổ lắm!)
P/S: Ngày nóng nực, người cực nóng, lòng cực nực, lòng người cực nóng nực...
Read More

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena