8 thg 5, 2011

Nóng


"Giá như được chết đi một lúc
Chắc bình yên hơn một giấc ngủ dài
Nếu được xuống địa ngục thì càng tốt
Lên thiên đàng sợ chẳng gặp ai..."
...
Sao cứ thích hối thúc, sao cứ muốn mọi chuyện rối tung lên, sao luôn muốn việc gì cũng phải rõ ràng. Thư thả chẳng "ngon" hơn?
Lại có người khiến mình phải bận tâm, sao con gái khó hiểu vậy nhỉ? Nếu đã chờ đến ngần ấy thời gian, thì cứ đợi nữa đi, đợi cho đến khi nào tâm này liền lại, tim rung rinh tạo một kẻ hở đủ rộng để nhồi nhét một người vào đấy đấy. Nếu không chờ được, nếu cứ sốt ruột, nếu cứ hối thúc càng làm cho tôi cảm thấy khó chịu, tâm này không bình yên thì rất dễ đưa ra những quyết định bệnh hoạn lắm đấy.
(Nếu thấy cần, muốn thì cú tìm ai đó mà mến, mà thích, mà yêu, mà thương nói thằng thương tôi khổ lắm!)
P/S: Ngày nóng nực, người cực nóng, lòng cực nực, lòng người cực nóng nực...

0 comments:

Đăng nhận xét

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena