23 thg 5, 2010

Nổi loạn


"Không thể hiểu nỗi cái thằng con, nó bướng một cách kì lạ"- Mẹ nó quát.



.......Chính nó cũng không thể hiểu nỗi, tâm lý của nó lúc trầm lúc bổng,....và hình như, đâu đấy có một con người, một thằng nhóc....và nhóc đấy đang muốn....nỗi loạn!




Không hiểu mà cũng chẳng cần hiểu chỉ biết là loạn hết cả lên rồi. Một mớ hỗn độn cảm xúc dồn nén ở trong đầu, chèn lên tất thẩy các dây thần kinh, hệ thống phân định cảm xúc bị tê liệt, hệ thống liên hợp thần kinh bị hư hại nặng nề. Còn hệ thống "cống rãnh" trong người nó thì mặc nhiên cũng trì trệ nốt!




Người nó nóng bừng bừng như có lửa đốt, muốn hét vào mặc ai đó, muốn đấm một cái mạnh vào mũi thằng hàng xóm,người mà nó không ưa nhất. Muốn ném mọi thứ bay lung tung, muốn cười thiệt lớn nơi đông người. 




Mọi thứ không theo một trật tự rõ ràng nào, nó cứ lộn tùm phèo cả lên...grừzzzz. 
Nó chẳng nghĩ ra được cái gì để nói. Bên trong cái đầu nó dường như đang rất lộn xộn, giống như bộ não của nó mới bị ai bươi nát tanh bành.




Và bây giờ nó chỉ nó thể dùng được một tí nơron còn sót lại chưa bị tiệt chủng để viết ra cái mớ này, và xin phép phải thông báo, nó tiêu rồi hay đúng hơn là đầu nó tiêu rồi!




P/s: Ba và mẹ nó -giờ đã bó tay- chấp nhận sự thất vọng một cách khá đẹp!

0 comments:

Đăng nhận xét

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena