Con bé nhà bên rưng rưng mét với mẹ, cô giáo bắt chẹt thế là nó không được là học sinh giỏi "...,thiếu mất 1 điểm, mẹ ạ".
Vậy là suốt nguyên một tuần nó không buồn thèm nhìn đến ai, ai cũng ráng khuyên nó thôi không khóc, vui lên. Mình cũng vậy!
Nghẫm lại cũng thật là sất. Kiểu khuyên răn thôi-bớt-buồn-đi dường như ai cũng nói được. Lạ một điều, khi chính mình gặp chuyện sao lại không thể tự nhủ lòng thôi-bớt-buồn-đi?
Mình...
15 thg 6, 2010
10 thg 6, 2010
Làm sao để sống?

Làm sao để sống mà không bị đau tim, không bị những thứ bên ngoài tác động vào trái tim thình thịch liên hồi?
Làm sao để sống mà không phải vật vưỡng, bơ vơ, vô định trong cái thế giới mà suy nghĩ nhiều hơn cả hành động?
Làm sao để sống, để trải lòng mình ra thế giới bên ngoài liên tu bất tận những cám dỗ?
Làm sao để sống, để cố giữ kĩ cái mớ lộn xộn những cảm xúc không bị rơi vãi lung tung trên đường đời?
Làm sao để sống khi...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)