21 thg 9, 2012

Một đêm khó ngủ

Người yêu ơi có biết không em, anh đang ngập chìm trong bóng tối
...

1.38 am, cả người quay như cái chong chóng, hết xoay tới lại xoay lui, hết quay sang phải đến quay sang trái, tìm mãi vẫn không ra tư thế thoải mái nhất. Con người khó ưa, thứ có cái áo gối mới giặc cũng lạ hơi không ngủ được. Mũi thính như con chó ki!


1:41 am,  mẹ kiếp, tại cái áo gối chứ có tại anh thấy nhớ cô ấy đâu...


1:55 am,  anh thề là từ lần gặp cô ả trên xe buýt đến giờ anh chưa lần nào gặp lại cô ta, mà cái lần đó anh đã kịp nói gì với cô ấy đâu. Tại sao ư? Tại vì anh ngượng, vì thằng bạn anh khuyên chớ có dại yêu cô ta, vì anh gặp vấn đề tình cảm và nó ám ảnh anh suốt một thời gian dài cho đến tận bây giờ nó vẫn đeo đuổi anh không buông...

2:00 am, vấn đề đó nghiêm trọng đến mức não anh đã chỉ huy các tế bào tiết ra một chất dịch cảnh giác mỗi khi trái tim anh rung động vì ánh nhìn của một ai đó. Èo,nhưng với trường hợp của cô gái này thì khác, cô ta làm tim anh rung rinh quá nhiều lần...


2:08 am, trái tim khốn khổ của anh rung rinh nhiều lần đến độ tất thấy tế tào đều đồng loạt gửi tín hiệu giả đến não rằng chúng đã tiết ra đủ dịch rồi đề nghị não huynh đừng chỉ đạo gì thêm. Điều này thì mới xảy ra hôm nay thôi và chắc là nó đã là lý do khiến anh không ngủ được. Tệ hại hơn là anh thấy nhớ cô ấy quá chừng...


2:16 am, đừng tin một thằng hèn như anh nói nhảm, mai anh sẽ khỏi bệnh tương tư bởi vì đêm nay anh thao thức trong bóng tối nên anh không thấy đường nhìn chiếc nhẫn đang đeo trên ngón tay út...

0 comments:

Đăng nhận xét

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena