10 thg 9, 2012

Giả chữ kí


Tôi đang ngồi mày mò viết cho xong cái Quiz, ngày 12 tới là đến deadline rồi và quiz là cái thể loại mà tôi không rành nhất. Tôi nhận viết những bài loại này cho một tờ báo teen, kiếm vài đồng lẻ để mua những thứ lặt vặt cho riêng mình, khỏi phải suốt ngày ngửa bàn tay thối đi xin tiền bố mẹ. Nhiều khi vừa viết, tôi vừa cười, mình còn chưa nếm đủ vị yêu mà bịa ra đủ thứ trò bày cho tụi nó. Một lũ nhóc con học đòi làm người lớn...

Haizzz, cố mãi mà chẳng nghĩ ra được ý tưởng gì mới, tôi dạo một vòng Facebook để ngắm nghía thiên hạ người ta sống qua một ngày như thế nào. Bất chợt, tôi phì cười trước cái text của một page chuyên chém gió: "Thú nhận đi, bạn đã từng giả chữ kí bố mẹ phải không?"

Không cần chối, tôi thừa nhận luôn. Ngày trước đi học, tôi giả chữ kí mẹ suốt, chỉ chữ kí mẹ thôi vì nó dễ tợn, quẹt một đường là ra ngay, còn chữ kí của ba thì tôi chịu giả kiểu nào cũng chẳng giống được. Nhớ lần đầu tiên giả chữ kí phụ huynh, tôi sợ đến mặt "tái nạm", cô giáo mà phát hiện thì chỉ có nước xanh đầu,nhưng sang những lần sau, lờn thuốc luôn, tôi chẳng còn lăn tăn tẹo nào. Và đó là một trong những kỉ niệm vui nhất thời còn đi học của tôi, giả chữ kí là phạm tội có tổ chức luôn rồi, có khi chúng tôi còn đổi cho nhau, đứa này kí hộ đứa kia để cô không phát hiện nữa kìa. Lắm lúc vừa kí cho bạn vừa trêu, đừng có mà kí chữ kí dễ quá, sau này con cái nó dễ giả lắm.

Chớ có vội đánh đồng chúng tôi là một lũ nhóc tì quậy phá nhá, kẻ phạm tội nào cũng có lý do cả. Chả là cô giáo chủ nhiệm lớp 12 của tôi nổi tiếng quá đáng, bài kiểm tra nào cũng bắt về cho phụ huynh kí tên dù rằng điểm số chẳng tệ chút nào. Phiền chết được! Có một lần tôi quên đưa ba mẹ kí vào bài kiểm tra, bà giáo già kiểm tra đột xuất, tôi bị bắt đứng lên bảng suốt hai tiết học. Nhục thấy tía. Về mét mẹ, mẹ chửi ngu nói sao không giả chữ kí cho đỡ chịu phạt. Tôi nghĩ thầm, cười ranh mãnh, ai có biết mẹ dễ như vậy đâu và tại bà cô đòi đột xuất đó chớ. Rồi từ sau cái sự tích đó, tôi đâm ra bạo dạng hơn, mỗi lần cô kêu đem bất cứ cái gì về cho phụ huynh kí tên là tôi xử tuốt. Phi vụ nào cũng trót lọt cả!

Nghĩ lại thấy nhớ, cái thời học sinh ấy thế mà qua mau thật! Chợt nhớ lời giáo viên Văn của tôi có nói: "Bây ráng mà giữ những phút giây bên bạn bè này đi, sau này ra đời đừng có tự hỏi, sao cái thành phố này, lớn lao gì cho cam mà đi đâu cũng chẳng gặp bạn mình..."

0 comments:

Đăng nhận xét

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena