7 thg 12, 2013

Tròn 1 tuổi


Lẽ ra phải viết cái entry này cách đây 2 ngày rồi nhưng nếu bây giờ nhớ ra cũng chưa gọi là quá muộn. Ây da, thế mà củ Khoai tây thối như tôi đã gắn bó với cái blog "trời đánh" này đã tròn 1 năm rồi ấy nhỉ. Nhớ ngày nào tôi còn hậm hực khi bị 360+ tự ý xếp gọn đồ đạc và quăng thẳng ra khỏi nhà mà nay đã "an cư" bên này lâu đến như vậy rồi.

Một năm qua từ những bài viết trên blog nhìn lại, tôi thấy có vẻ như bản thân mình đã thay đổi rất nhiều. Kì lạ làm sao khi con người ta cứ bảo rằng mình chẳng thay đổi gì qua từng ngày mà nhìn lại đã thấy một chặn đường đời trôi qua khác lạ. Tôi thầm cảm ơn sự cố năm nào đã giúp tôi từ bỏ một thời non nớt mà quyết tâm trở thành một chàng trai trưởng thành hơn. Tuy đó là một sự trưởng thành đầy bồng bột đi chăng nữa cũng thật sự biết ơn rất nhiều.

Blog quả thật là một nơi rất tốt để bày tỏ. Blog cũng là một nơi rất tốt để rèn luyện và nhem nhóm niềm đam mê viết lách ngỡ như đã bị lùi tàn bởi những thay đổi thời gian. Blog như một cuốn nhật ký mà nhờ có nó tôi cảm thấy vững vàng hơn trước những biến đổi. Có một người chị bảo với tôi rằng chị không thích viết nhật ký. "Vì những điều hôm nay ghi lại dường như đều trở thành nông nổi của ngày mai". Tôi nghĩ chị nói đúng nhưng đó là đúng ở phần chị. Riêng tôi, mỗi ngày đứng trước cuộc sống muôn màu thay nhau biến đổi, tôi lại nghĩ đến blog của mình mà an tâm hơn. Bởi đó là nơi nắm giữ kí ức để giúp tôi nhìn lại như một khung hình mà phán xét đúng sai. Để nhìn lại quá khứ mà thấy trân trọng hiện tại. Để nếu quên đi vẫn có cái tìm về.

Tôi không viết blog để chứng tỏ điều gì, không nhằm tìm kiếm lượt view, không để kết bạn, cũng không phải viết để người khác vào đọc, bình phẩm và giải trí. Tôi xem blog như một cái nghĩa trang vứt bỏ phiền muộn. Là một đám tang của những nỗi niềm sâu kín. Để xả stress và để buông bỏ, thế thôi. Và đó cũng là lý do vì sao blog tôi đặt tên là "Welcome to my funeral"đấy. 

Tôi nhận thấy tôi nên cảm ơn bản thân mình vì đã chăm chỉ cố gắng. Cảm ơn bản thân đã không tìm vui mà từ bỏ chốn thân thuộc này.

Chúc mừng sinh nhật mày, blog ạ!

           

2 comments:

  1. Bài viết của cậu làm tôi nhớ đến sinh nhật blog mình. Hằng ngày vào với nó, vậy mà quên mất sinh nhật nó.
    Thanks nhé :)

    Trả lờiXóa

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena