7 thg 9, 2016

Khoai nghe nhạc Thái Thanh


Giờ tôi mới biết danh ca Thái Thanh là mẹ của danh ca Ý Lan. Nghe cái tên Thái Thanh đã rất lâu rồi nhưng gần đây mới bắt đầu nghe đến nhạc của bà ấy. Phát hiện ra Ý Lan là bản sao có vẻ không hoàn hảo lắm của mẹ mình. 

Cá nhân tôi không thích cách hát của cô Ý Lan. Cảm giác cô ấy làm quá không cần thiết và điệu đà một cách gượng ép. Nhưng khi tôi nghe Thái Thanh hát thì lại khác. Mỗi lần bà ấy cất giọng, tôi cứ có cảm giác như giọng ca ấy đã vọng về từ đâu đó rất xa. Khiến người ta cứ muốn lắng tai nghe mãi xem nó đến từ đâu và đã nghe từ bao giờ. Thật hiếm có một giọng ca nào lại khiến tôi nhớ về những ký ức cũ đến như thế... 

Nó gợi tôi nhớ đến khoảng thời gian cách đây rất lâu, lúc tôi còn nhỏ. Nó có phải nó đã phát ra từ cái máy cát sét cũ của nội tôi không? Cái thứ âm thanh lập lòa lắm lúc lại rít lên chói tai vì cuộn băng đã nhão ấy. Khoảng thời gian mà chiếc máy cát sét cũ nội xin từ người bà con ở thành phố mang về là món ăn tinh thần duy nhất của cả gia đình tôi mỗi buổi tối. Ca từ của những bài hát ngày đó có thể tôi không hiểu thấu cho tường tận nhưng cảm giác buồn thiu thỉu lạ kỳ từ giọng ca đó thì tôi thẩm thấu nhanh hơn.


Giọng Thái Thanh còn làm tôi nhớ đến những đêm khó ngủ nằm gối đầu lên tay nội. Ba thì say mèm ngủ ngáy khò khò còn mẹ thì phải thức trắng đêm ngoài nhà sau canh heo trở dạ. Giữa tiếng côn trùng kêu ri ri là tiếng hát đó cất lên da diết. Giữa làm gió từ chiếc quạt tay nội thổi mát từng đợt buồn hiu là hơi ấm bà tỏa ra dìu dịu. Đó là khi tôi nấp mặt vào lòng nội cố ngủ để ngăn dòng nước mắt khóc nhè đòi mẹ vào giỗ giành không thành đây mà.

“Trả hết cho người, cho người đi, 
trả hết cho ai, ngày tháng êm trôi, 
đường ta đi , trời đất yên vui, 
rừng nắng ban mai, đường phố trăng soi, 
trả hết cho người, cho người đi. 
Trả hết cho ai, 
trả những chua cay,
 ngày chia tay, lặng lẽ mưa rơi,
 một tiếng thương ôi, gữi đến cho người, 
trả hết đôi môi giựơng cười…”

Tôi đã nghĩ tôi không nhớ gì về những năm tháng đó nữa. Nhưng khi nghe giọng hát của cô Thái Thanh, tôi nhớ rất nhiều. Cái giọng ca đó thật đặc biệt. Có ai công nhận với tôi thế không?

0 comments:

Đăng nhận xét

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena