12 thg 2, 2017

Seven tình

Tôi đã mất một buổi sáng thấy khá tệ dù chưa ra chiến trận đã thấy bản thân thua cuộc rồi. Không thể bước đi mà không thấy rầu rĩ cả người và không thể hít thở mà không buông mấy hơi dài thườn thượt. Tôi thậm chí đã có đoạn hội thoại thế này với Vinh sau khi đần mặt ra buông khối rubik khỏi tay (sách vở đương nhiên không nhìn đến rồi):
- Thất tình chán thật nhỉ.
- Sao, thất tình à?
- Ừ. Vinh thất tình bao giờ chưa?
- Chưa. Chia tay thì có rồi thôi, thất tình thì chưa.
- Thế hả, bỏ lỡ một trải nghiệm đáng có.

Còn Dương như thường lệ phải vừa đi vừa chống đỡ trọng lượng cánh tay tôi vịn vào phó mặc khi hai đứa đi ăn sáng: "Aaa, buồn". Điều ngu ngốc duy nhất tôi muốn làm nhưng đã kìm lại được là gửi tin nhắn cho chính nguyên nhân thất tình của mình: "..."

Buổi sáng qua đi, buổi chiều qua đi, buổi tối qua đi. Hôm nay vẫn chưa gặp được Van như dự kiến. Đi ngủ và đêm sẽ qua đi, ngày đang tới là ngày mới. À, mà thật ra nó cũng đếch có mới mẻ gì cho lắm...

0 comments:

Đăng nhận xét

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena