Chúng ta nhận ra mình đánh mất nhiều thứ và không bao giờ còn có thể trở lại đó để nhặt nhạnh lấy một mảnh vỡ nào nữa, cái phần quá khứ quan trọng và đáng kể đã trôi mất từ dạo chúng ta không quyết định nổi phải trưởng thành bằng cái niềm tin sầu thảm nào. Kí ức thành ra thủng lỗ chỗ trong khi chúng ta thì quá trẻ để già và quá già để trẻ. Tất cả dường như đã vượt qua giới hạn của sự tự cứu chuộc và chúng ta thả trôi mình như những phần kí ức không lành lặn còn sót lại.
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lượm mót. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lượm mót. Hiển thị tất cả bài đăng
17 thg 6, 2018
20 thg 5, 2018
24 thg 2, 2017
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)