24 thg 1, 2014

Page 24 of 365

Mấy dạo, tôi cứ đăng nhập vào blog rồi vì chuyện gì đó mà thoát ra chẳng viết lách gì. Thỉnh thoảng cũng chẳng phải là chuyện gì quan trọng lắm, chỉ là đang định viết thì mất hứng và đi tìm cảm hứng ở một trag web đen nào đó. Khi tất cả được giải thoát và ý tưởng dâng trào thì cũng là lúc hai mắt muốn làm tình với nhau. Chúng khép lại âu yếm. Tôi tắt màn hình máy tính...

Những ngày đầu tiên của một năm mới đang dần trôi qua. Những ngày của tuổi 20 cũng đang lần lượt trở nên cũ kĩ. Một chàng trai tuổi 20 như tôi sẽ cảm thấy gì? Trách nhiệm. Đó là một đống những trách nhiệm to, nhiều, lung tung và rơi vãi khắp mọi nơi. Giống như kiểu đang làm trai tân ung dung bấy lâu tự dưng từ đâu rơi đùng xuống một đứa nhóc khóc oe oe gọi mình bằng bố. Vừa bất ngờ,  vừa sợ lại chẳng biết phải làm sao với nó. Và trong cái guồng quay mạnh mẽ như muốn vắt kiệt sự trưởng thành mới nhú còn yếu ớt đó của tôi, tôi cảm thấy vô cùng sợ hãi như sắp ngất đến nơi thì cũng vừa may... Tết đến. Cảm giác thoải mái như bản thân đã quá sức gồng lên được nghỉ ngơi. Như kịp nghỉ giữa hiệp sau một trận quyền Anh dài hơi bị know-out te tua.  Được nghỉ ngơi thích thật!

Có nhiều thứ tôi muốn viết ra chia sẻ lắm. Có rất nhiều thứ xảy ra trong những tuần qua. Nhiều thế này nè... tôi dang cả hai tay ra mà không thể ôm lấy. Nhưng dù là tốt lành hay tệ hại, tôi đã ngừng trách móc mọi thứ rồi. Tin này đáng để cho hẳn vào một entry. Rõ là tào lao nhưng mà nếu yêu đời như thế này tôi sẽ chẳng viết được gì đâu (như entry này). Những câu chuyện sẽ vô cùng sáo rỗng kể từ đây. Nhưng có hề gì, yêu đời là tốt rồi!
         

2 comments:

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena