Tôi vẫn nhớ hồi còn nhỏ vẫn thường theo nội ra đồng. Trên cái mương chính tay nội đắp có trồng mấy bụi khoai mì xanh xanh, nội thường cắt vài tờ lá chuối cẩn thận lót cho tôi ngồi chơi dưới gốc khoai mì rồi làm việc. Đến lúc trưa về, tôi đã thấy trên tay nội cầm sẵn mấy củ khoai to đùng.Thật sự khoai mì làm được rất nhiều món, nhưng tôi vẫn thích nhất là món khoai mì trộn mỡ hành. Thứ hương vị tuổi thơ thời còn khó khăn đó, mãi sau này...
Hiển thị các bài đăng có nhãn L'amant Petitle. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn L'amant Petitle. Hiển thị tất cả bài đăng
12 thg 12, 2023
24 thg 7, 2016
Lời trần tình số 34

CON HƯ- TẠI MẸ
Điều tôi muốn làm nhất sau khi ra trường là có ngay một công việc với mức lương đủ cho tôi có thể sống tự lập mà không nhờ đến bất kì sự hỗ trợ nào của gia đình.
Tôi hay ca thán nhiều về mẹ mình, dù tôi rất yêu bà ấy nhưng đôi khi mẹ tôi khiến cuộc sống của tôi... hơi mệt. Tôi nói nhiều về cái "hơi mệt" của mình khi tôi được ai đó hỏi về mẹ. Tôi nghĩ tôi không được phép như vậy. Nhưng biết làm sao được, tôi...
8 thg 6, 2015
Lời trần tình số 33

THƯ GỬI VỢ CỦA NGƯỜI TÔI YÊU
Gửi chị- vợ của người yêu em.
Em đã đánh dấu link blog này trên trình duyệt web của anh ấy. Hy vọng rằng chị- với một chút ít sự tò mò phụ nữ của chị. Vào một ngày đẹp trời nào đó, chị sẽ có nhã hứng muốn kiểm tra xem chồng mình đang làm gì và nhấn vào biểu tượng chữ B nhạt nhòa trên nền cam và đọc được lá thư mà em đang viết. Chị hứa nhé, hãy là một người phụ nữ ghen tuông để có thế đọc được bài...
29 thg 3, 2015
Lời trần tình số 32

CHAO ÔI LÀ BUỒN
Anh à, em thật sự rất ghét cái cách anh cứ rối rít xin lỗi em và tỏ ra một thái độ tội lỗi vô cùng tận. Anh sợ gì khi anh ôm em và thì thầm "Hãy hiểu cho anh", "Em đừng buồn anh". Nó làm em cảm thấy như mình là một đứa nhỏ nhen vô bờ bến. Một cử động của em, dù không có chủ đích như một cái chớp mắt cũng khiến em lo sợ rằng anh sẽ vì thế mà cho rằng mình có tội. Thôi được rồi, bằng tất cả sự rộng lượng em vắt ra...
20 thg 3, 2015
Lời trần tình số 31
.jpg)
KẺ ĐÁNG THƯƠNG
Anh à, mỗi lúc em nắm lấy tay anh rồi xoa nhẹ ngón tay cái vào mu bàn tay ấy hay những lúc anh ôm em thật chặt như sợ em biến đi đâu mất, em lại nghĩ đến cô gái ấy. Cái người mà anh đang yêu ấy, em nghĩ về cô ấy dường như tất cả thời gian mình ở bên nhau. Em không cao cả gì đâu, chúng ta quen nhau trước và cô ta là người đến sau. Chẳng có lẽ nào em lại nhân từ được với cô ta mà tại sao trong em lại dấy lên một nỗi...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)