Hiển thị các bài đăng có nhãn Lời thủ thỉ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lời thủ thỉ. Hiển thị tất cả bài đăng

8 thg 7, 2015

Chọn


Khi anh bảo rằng anh không có sự chọn lựa nào khác thì thật ra anh đã có hơn một sự lựa chọn cho riêng mình. Và anh đã chọn lấy phần có lợi nhất cho bản thân. Bỏ mặc mọi thứ khác xung quanh. Em nói thế có đúng không hả kẻ- phản- bội?
Read More

1 thg 7, 2015

Cầu


Cầu Thượng đế, nếu Ngài thấy một mai con trở nên quá ư rắc rối và Ngài ngán ngẫm trông chừng con đến chỉ muốn cho con cút đi. Xin Ngài hãy làm điểu đó trong trong lúc con đang ngủ. Để sáng tinh mơ con tỉnh dậy thấy mình ở một nơi khác hẳn, tách biệt khỏi những người thân yêu. Để con chẳng phải thấy họ khóc, không còn nghe họ than thở quở trách cho số mệnh mình.
Xin Ngài làm ơn đừng bắt con chịu cảnh đọa đày với thân xác cằn khô. 
Xin Ngài đừng bắt con nằm liệt một nơi và là gánh nặng cho tất cả mọi người. 
Xin Ngài đừng bắt con nằm rên rĩ thống thiết và nhìn thấy những giọt nước mắt của người thân yêu mà vô dụng đến chẳng thể nhấc tay lau chúng đi.
Xin Ngài hãy thương xót, rũ lòng thương và bỏ qua mọi lỗi lầm của con như ngài đã từng như khi Ngài tạo ra hình hài toàn diện của con bây giờ...
Read More

27 thg 4, 2015

.

Tôi chẳng biết phải viết gì cả. Tôi đang tuyệt vọng. Ngay cả việc phá đám cưới người khác mà tôi cũng nghĩ ra cho được. Thật là một thằng tồi. Một thằng gay tồi tệ, xấu xa. Coi kìa, nó khóc kìa! Nước mắt cá sấu của nó đang chảy ra ướt cả khuôn mặt. Thật bẩn thiểu! Mẹ kiếp, một thằng bóng bẩn thiểu. Một thằng bóng nhơ nhướp, ghê tởm. Viết gì đó hay chửi nó đi có được không? Có được không?
Read More

19 thg 3, 2015

...


Tôi muốn thay cái nền màu đen của blog mình bằng một cái nền khác tươi sáng hơn nhưng luây huây tìm hình mãi vẫn không tìm ra thứ ưng ý nhất. Thay nền là một việc rắc rối nhất quả đất, ít ra là đối với tôi. Thêm một chút nàu sắc ở chỗ này, thêm một tẹo ánh sáng ở chỗ kia. Rách việc! Màu chữ cũng phải thay đổi theo, rồi lằng nhằng những mã code chẳng hiểu quái quỷ gì. Chẳng mấy chốc mà cái blog đen đủi này sẽ trở thành một đống cứt không có tổ chức. 

Ôi lười quá, đây là lý do chính. Mà trong đời ai lại đi trang trí cho một cái đám tang đúng không? Một lý do nữa để tiếp tục ve vuốt cái sự biếng nhớt này của tôi. Đi dạo một vòng (đã rất lâu chưa làm điều đó) thấy ai biết blog cũng hay ho, cũng thật nhiều màu sắc... Nhìn lại, blog tôi cũng buồn, chị Sonata ạ!
Read More

13 thg 3, 2015

Cơm trứng cuộn của Hennry


Hennry đưa cho tôi hộp cơm này, rồi quát rất to:

- Ăn phần cơm này đi, đã ốm mà còn đi hiến máu.

Tôi cười, nhận hộp cơm từ tay nó. Hộp cơm đẹp và rất ngon :)
Read More

Số phận


Số phận ư? Với tôi, đó là khoảng cách từ điểm A đến đích B. Nếu bạn phó mặc, nó sẽ là một đường thẳng liên từ tì đến B. Nếu bạn can thiệp, nó sẽ là đường zic zac, đường xoắn ốc, đường vòng cung,... và đích đến (cũng vẫn) là B chứ không phải C hay D hay 20 chữ cái còn lại. Bạn nghĩ bạn thay đổi được số phận ư? Bạn vẫn nghĩ như vậy ư? Tôi thì không. Chắc chắn là KHÔNG!
Read More

Nóng


Sài Gòn những ngày oi bức, trời nóng đến nỗi khiến người ta chẳng còn muốn ôm nhau...
Read More

5 thg 3, 2015

...


Điều duy nhất khiến tôi cứ buồn đau mãi về một mối tình tan vỡ. Đó không phải là tôi không còn yêu, cũng không phải vì tôi không tốt mà chỉ bởi vì tôi là con trai.
Read More

11 thg 2, 2015

How long will you love me?


Chuyện tình cảm đối với mình quả thật rất mơ hồ và niềm tin thì thách giá nên không mua nổi. Một ngày 24h, một tuần 7 ngày chẳng thể nào biết được đối phương làm gì và nghĩ gì mà cũng đâu thể cứ chốc chốc lại gọi điện nhắn tin nhau. Cả vợ chồng sống chung một nhà cũng còn nọ kia thì huống hồ gì người tình xa xôi đôi ba lần gặp mặt.
Ai gặp mình đều hỏi liệu đã có người yêu chưa còn mẹ thì lâu lâu lại chất vấn nghi ngờ. Mình chỉ đáp lại bằng nụ cười nhẹ hoặc phủ nhận khẽ khàng. Bởi vì mình sợ...
Gần 2 năm quen nhau, phải đến n lần chia tay rồi hàn gắn lại. N lần buồn đau thống khổ và cũng n lần tập quen dần với việc rồi người kia sẽ bỏ đi bất chợt. Đến cuối cùng bản thân cũng giống như những con tin của bọn IS, có quá nhiều lần tập dợt để chết. Nhiều đến nỗi khi bị giết thật trên gương mặt chỉ còn lại sự vô cảm bất lực. Người kia rồi sẽ còn yêu mình trong bao lâu nữa?

Read More

6 thg 2, 2015

:(


Ngày xửa ngày xưa, vào một dịp cuối năm nọ, mẹ gọi cậu bé Khoai Tây lại và ra lệnh tổng dọn dẹp những hộp cát tông đựng tập sách cũ không dùng nữa của cậu. Bạn nhỏ ậm ừ mà vẫn chưa làm được. Cha mẹ ơi, cái vỏ bao cao su năm nào mình giấu một trong những cái hộp đó giờ biết phải làm sao? ==!
Read More

16 thg 1, 2015

18 độ


Sài Gòn 18 độ lạnh vô ngần. Tôi có cảm giác như mình là một cục thịt bị bỏ trong ngăn đá tủ lạnh. Tôi chịu lạnh kém lắm. Ai mang tôi ra rã đông hộ nào! Hắc xì... Nhưng mà nói chung thời tiết thế này cũng dễ thương.

Chỉ tội con này bị trượt vỏ chuối té ngất xỉu. 
Read More

28 thg 12, 2014

...


Trộm nghĩ, sau này tôi làm có tiền sẽ mua hoặc thuê một căn nhà. Nhà lớn nhỏ không quan trọng nhưng nhất thiết phải có máy tắm nước nóng, đặt một chiếc ghế sô pha dài, nuôi một con mèo Ba Tư lông trắng và nuôi luôn một đứa người yêu. Mỗi tối đi làm về, ngâm mình trong bồn nước ấm nghe nhạc. Sau đó thì nằm dài trên ghế sô pha, đầu gối lên đùi người yêu dấu vừa đọc sách vừa vuốt ve mèo,  thỉnh thoảng với tay với lấy tẹo bánh bích quy bơ rồi nhâm nhi.  

Ôi chao là hạnh phúc! :)))

Read More

4 thg 9, 2014

Please Don't Leave Me


Làm sao tôi muốn những gì thuộc về tôi sẽ bị tô đen trong cuộc đời của ai đó. Tôi sẽ chẳng bao giờ xuất hiện trong bất kì câu chuyện ngày xưa nào mà họ kể. Tôi sẽ là phần sâu kín nhất ẩn sâu ngút ngàn trong kí ức họ mà nhắc nhớ đến tôi là điều không bao giờ xảy ra. Làm sao tôi muốn mình bốc hơi sạch sành sanh như chưa hề tồn tại khi mà tôi đã xuất hiện, đã từng là phần đời mà họ đã trải qua. Tôi không muốn bị lãng quên. Tôi không muốn là phần thừa khốn kiếp đeo bám lấy ai đó mà người ta chỉ muốn vứt bỏ.

Làm ơn đừng bỏ rơi tôi.


         

Read More

24 thg 8, 2014

From Slky



"Tôi rất muốn động viên nó vài câu, nhưng k sao tìm được từ ngữ nào cho thỏa xuể. Con người ta có thể khuyên nhủ, răn dạy nhau nhiều điều, nhưng vẫn còn là suông đối với những người đang gặp bế tắc lắm. 

Tôi nhớ chơi vơi những ngày nó vui vẻ, lần nào cũng hào hứng lí lắc kể chuyện cho mọi người nghe, qua cái góc nhìn rất láu cá của nó. 

Hm, nó phải tự lo cho mình thôi. Hơi to tát, nhưng cũng như 1 dân tộc bị áp bức vậy, phải tự đứng dậy, tự đấu tranh, tự giải phóng, chứ đừng mong trông hòng được vào số phận; lời khuyên, hay sự giúp đỡ của một ai khác. 

Sau cùng, trong cơn tuyệt vọng, mong rằng nó vẫn nhận ra, nó là 1 thằng trai 20 tuổi có bút lực rất dồi dào và độc đáo. Quá trẻ. Cậu còn trẻ lắm cậu giai ạ. Dưới vòm trời này, luôn có đủ thời gian để cậu làm 2 việc: những việc cậu thích và những việc cậu phải làm. Nên cậu nghe anh nhé, cứ dần dần, đừng vội. Cái gì phải đến thì r nó cũng sẽ đến thôi. Vấn đề, chỉ là thời gian."

         
Read More

19 thg 8, 2014

Note ngắn, nhạt và buồn


Ngày 19.08.2014



Nhìn thấy Win đi hướng ngược lại trong kính chiếu hậu xe máy trên đường đi học về. Tôi không kịp gọi và cũng không thấy có lý do để gọi. Chỉ thấy buồn. Người tôi thương đến từng cái nốt ruồi cũng thuộc mà giờ xa xôi đến nỗi vô tình lướt qua nhau trên phố cũng không nhận ra. 

         
Read More

17 thg 8, 2014

...



Lạy Chúa, xin Ngài hãy ban cho con một lượng testosteron vừa đủ để con có thể cảm nhận đc những điều nơi nàng. 

A di đà men!

         


Read More

29 thg 7, 2014

...


Một ngày tháng Bảy trời mưa
Mẹ tôi chẳng đợi tạnh mưa ra đồng
Hoa cau rụng trắng trầu không
Mẹ nằm mẹ ngủ trên đồi cỏ xanh.

         
Read More

24 thg 7, 2014

...


"Nghiên cứu của ông Vosswinkel chỉ ra rằng chấn thương trong một vụ nổ giữa không trung đến từ ba nguồn, gồm sức ép của vụ nổ, sự giảm tốc mạnh khi phi cơ đang bay với vận tốc 800 km/h đột ngột bị dừng giữa không trung và tác động của vụ va chạm. Ngoài ra, việc mất áp suất trong cabin có thể gây giảm ôxy trong máu chỉ trong vài giây tại độ cao hơn 10.000 m, dẫn đến bất tỉnh. "Không ai còn tỉnh táo hoặc cảm nhận vụ rơi máy bay đó." 

Tôi bắt đầu thích hãng máy bay của Malaysia. Tôi thích mạo hiểm và cảm giác chết ngay tắp lự như vầy. Ờ hớ!

         
Read More

27 thg 6, 2014

...


"Anh lừa dối tình cảm và lòng tin của một người yêu anh để đối lấy một mối quan hệ xác thịt mà giờ đây anh cho là buồn nôn và kinh tởm. Chuyện này hay đấy. Em đọc bao nhiêu là sách mà chưa từng gặp dạng người nào giống anh."

Read More

2 thg 6, 2014

Tháng 6



Mưa suốt từ quận 2 về Bình Chánh, vào tới nhà là nằm vật ra giường. Mẹ cầm nhiệt kế lên suýt xoa. Mày gan quá, mưa gió ầm ầm, sốt gần 40 độ mà còm dám chạy xe về nhà. Tôi cười nhạt, nằm miên mang. Lúc ốm đau bệnh tật ở xa nhà tủi lắm mẹ ơi. Con dầm mưa chạy về nhà, giữa đường đuối quá hoa cả mắt, dừng xe gục đầu một lát. Vậy mà giữa mưa giông vẫn có người chạy ngang dừng lại hỏi thăm. Người dưng còn vậy mà sao người con thương lại hững hờ?

          


Read More

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena