"Giá như được chết đi một lúc
Chắc bình yên hơn một giấc ngủ dài
Nếu được xuống địa ngục thì càng tốt
Lên thiên đàng sợ chẳng gặp ai..."
...
Sao cứ thích hối thúc, sao cứ muốn mọi chuyện rối tung lên, sao luôn muốn việc gì cũng phải rõ ràng. Thư thả chẳng "ngon" hơn?
Lại có người khiến mình phải bận tâm, sao con gái khó hiểu vậy nhỉ? Nếu đã chờ đến ngần ấy thời gian, thì cứ đợi nữa đi, đợi cho đến khi nào tâm...
8 thg 5, 2011
5 thg 5, 2011
Người dưng ơi...

Biết đâu ta thôi yêu em ta vui hơn bao giờ...
...
Cứ như là anh em một nhà, vui với nhau và buồn cũng cùng nhau, thật tình là tôi cũng rất đau khi thấy những giọt nước mắt của cô bạn ấy. Xin đừng bao giờ đem lòng yêu thương đặt để vào một người dưng nữa bạn tôi ơi, có lưu luyến gì thì để nước mắt cho riêng, có thương thì thương ta đừng tàn hại ta không tiếc mình...
Tôi biết sẽ rất đau, sẽ rất khó chấp nhận sự thật, nhưng nghĩ...
9 thg 3, 2011
Ngu

Một bài hát của ca sĩ Michel Delpech: "Nàng đã ra đi với một thằng ngu."
...
Tôi chán là một cậu trai ngoan rồi, tôi cũng chán nốt với cái biển vô hình dáng phía sau lưng mình "Khoai tây là cục kít".
Sao vậy, tôi cứ nghĩ là mình khác rồi, tôi khác hơn nhiều chứ, nhưng không, tôi vẫn chưa thể thoát ra được cái bùn nhầy nhậy đó. Mà sao con người ta có thể quên khi mà mọi thứ cứ vô tình nhắc họ nhớ?
Chợt...
13 thg 1, 2011
Đậm và Nhạt

"Những cây viết có mực đậm là những cây viết sắp hết mực"- Bạn nói khi đổi cây viết mực nhạt của bạn với cây viết của nó.
Lạ! Trước giờ nó vẫn thích viết những cây viết có mực đậm, những cây viết có mực nhạt viết chán lắm và nó sẽ quẳng cây viết ấy ngay. Bởi nó vẫn thường thích những gì rõ ràng và sòng phằng.
Bạn bảo, đâu phải cái gì hễ rõ ràng, hễ sòng phẳng là tốt, đôi khi có những cái mờ nhạt, thiếu rõ ràng lại là điều...
23 thg 12, 2010
Nhạt

Tía mắng từ ngoài đường vào tận trong nhà, từ trong nhà ra thẳng ngoài đường, từ trước sân ra sau nhà, lúc ăn cơm cũng như lúc sắp đi ngủ. Lúc nào tía cũng càm ràm, mắng nhiết.
Người ngoài đi ngang tự hỏi cái ông này làm gì mà mắng con ổng dữ vầy nè. Không mắng làm sao được, con ổng lơ ngơ, đãng trí đến độ đi thi cũng chả nhớ nỗi cái giờ thi. Bạn nó ngồi cắn bút làm bài thi. hỡi ơi, nó ngồi nhà học bài như điên như dại. Có...
11 thg 12, 2010
27 thg 11, 2010
Tôi phải làm gì đây?

Lúc bé, khi đứng trước một quả nho và một quả táo, tôi chọn quả táo vì nó to hơn quả nho. Lớn hơn một chút, khi buộc phải chọn giữa nho và táo tôi chọn nho vì nó tiện ăn hơn táo. Lớn hơn tí nữa, khi phải chọn giữa táo và nho, tôi phân vân, xem tôi thích quả nào hơn. Phải chăng khi đứng trước nhiều sự lựa chọn cùng một lúc, con người ta trở nên nhỏ bé và tầm thường quá đỗi?!
Bây giờ, tôi đang đứng trước quả nhiều sự lựa chọn....
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)