Chúng ta nhận ra mình đánh mất nhiều thứ và không bao giờ còn có thể trở lại đó để nhặt nhạnh lấy một mảnh vỡ nào nữa, cái phần quá khứ quan trọng và đáng kể đã trôi mất từ dạo chúng ta không quyết định nổi phải trưởng thành bằng cái niềm tin sầu thảm nào. Kí ức thành ra thủng lỗ chỗ trong khi chúng ta thì quá trẻ để già và quá già để trẻ. Tất cả dường như đã vượt qua giới hạn của sự tự cứu chuộc và chúng ta thả trôi mình như những...
17 thg 6, 2018
5 thg 6, 2018
29 thg 5, 2018
28 thg 5, 2018
...
Đã từng nghĩ rất nghiêm trọng. Nếu không có bạn đó thì ai yêu tôi đây? Cũng từng nghĩ hung lắm. Nếu không có bạn đó thì tôi biết yêu ai đây? Thế nên tôi chấp nhận đến tận cùng những điều vô lý mà bạn đó dành cho. Những năm tháng đã trôi qua của tôi, phần ngây thơ nhất đã dành cho bạn đó cả rồi. Vậy nên giờ đây, khi chỉ còn lại trưởng thành, tôi dành để yêu bản thân tôi thôi...
Tôi nói rồi mà, tôi sẽ là tờ vé số trúng độc đắc. Ai bỏ qua tôi, người đó sẽ phải hối hận!
...
20 thg 5, 2018
19 thg 4, 2018
Tối qua tôi mơ thấy bà mình

Tối qua tôi mơ thấy bà, trong một nỗ lực để trở thành người tốt nhất, tôi đã lại được gặp bà. Mấy lần nhỉ? Tôi nhẩm tính để đếm thử xem từ dạo đấy, tôi có bao lần được gặp lại bà tôi trong những giấc mơ. 3 lần vỏn vẹn trong 9 tháng ròng có thêm bớt gì đâu mà lần gặp nào cũng chóng vánh như thế.
Tối qua tôi đã thấy bà mặc chiếc áo bà ba màu nâu hạt dẻ và chiếc quần phi bóng màu đen. Đầu nội tôi bới tóc gọn gàng như xưa, mướt rượt...
15 thg 3, 2018
Con chó chửa nhà chúng tôi

Khi nhìn vào bức ảnh này, tôi lại càng có nhiều lý do hơn để không thể chấp nhận việc Mimi nhà chúng tôi đã có thai. Một con chó vàng ất ơ nào đó được con bé dẫn về nhà mà không ai hay biết và vài tuần sau thì cái bụng vốn bé tí teo của nó đã trương phồng lên như ai đó vừa thổi một luồng hơi.
Ôi giời ơi, sao lại có cái thể loại gái lứa dễ dãi như chủ nó vậy chứ hả giời?!
Nhưng khi nhìn vào bức ảnh này, tôi lại càng có nhiều...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)