14 thg 3, 2013

Chuyện quen người bạn mới và một chút về cơn "động dục"

"Tạo hoá ban cho chúng ta đặc quyền được ‘tự xử’, nếu không thì cánh tay của chúng ta đã không dài đến thế. "
George Carlin
...

Hôm nay có người bảo với tôi câu này:

- Giống như cá với nước, cuộc sống là một mối tơ duyên, dù hợp hay tan thì đến với nhau một giây cũng nghĩa tình...

Sau đó còn bảo sẽ là người tiếp cho tôi thêm sức mạnh để sống. Bảo nếu thấy có bế tắt, nếu cảm thấy chán chường và chỉ muốn chết đi cho xong...

- ... hãy đặt tay lên ngực và nói câu: mọi thứ rồi sẽ ổn.

Tôi là một củ khoai tây,  trừ khi tôi nảy mầm còn như bình thường thế này thì tôi rất ngốc, thế nên tín hiệu của ai gửi đến tôi đều tiếp nhận nó bằng tất cả sự tinh khiết của mình. Người này muốn tôi tin tưởng họ, muốn trở thành một người bạn tâm giao của tôi, muốn là một cái máy bơm tiếp thêm cho tôi sức mạnh sống vậy thì tại sao tôi lại khước từ cơ chứ.

Dạo này trong đầu tôi lúc nào cũng chỉ nghĩ đến sex. Tôi phát điên lên được! Tôi muốn được thỏa mãn, thời kì "động dục" của tôi đã đến rồi cũng nên. Ôi chào, xấu hổ làm sao!

Tôi bắt đầu "một mình" nhiều hơn, tầng suất có vẻ càng ngày càng dầy đặc. Phòng tôi toàn mùi tinh dịch và lịch sử trong trình duyệt toàn web đen. Tôi thấy chán ngán khi là một chàng trai tơ, tôi bắt đầu ham muốn được trở thành đàn ông. Tréo ngoe thay, ham muốn đó càng ngày càng mãnh liệt...

Tôi cần tìm một đối tác, chuyện này không dễ chút nào. Bạn không thể dán cái bảng "Tôi muốn làm tình." trước ngực và đi rao khắp nơi. Tôi cũng không thể thì thầm vào tai cô bạn học kế bên "Làm tình với tớ nhé!" nếu không muốn bị tránh xa như một thằng bệnh hủi và bị gọi là "đồ dâm tặc"

- Hãy tìm một con cave!

Một thằng cha trên mạng bảo thế. Giải pháp tối ưu để thỏa mãn thằng nhỏ và những ham muốn nhục thể tăng dần đều. Tôi sẽ tìm một cô cave nhưng trước khi kiếm đủ tiền nhờ vào những đồng tiền nhuận bút ít ỏi tôi vẫn phải hì hục mỗi đêm. Điên tiết là tôi thấy tinh hoàn mình hơi đau. 

- Thủ dâm nhiều sẽ bị... thận!

Thằng cha trên mạng cũng bảo thế. Không biết giáo viên nào đã dạy hắn bài học về giới tính mà hắn lại phát ngôn bậy bạ như thế. Nhưng tối nay tôi sẽ xét qua một vài trang viết về ung thư tinh hoàn. Tôi thấy hơi lo...




Read More

11 thg 3, 2013

Impossible is I'm possible

"Easy is to dream every night
Difficult is to fight for a dream."
...

Ai đó đã nói với tôi câu này: "Nếu anh làm nghề anh thích thì anh không phải làm việc hàng ngày".

Tôi đã quyết định đăng ký vào trường KHXH và Nhân Văn Tp. Hồ Chí Minh ngành Ngôn ngữ học!

Tôi muốn trở thành một copywriter nhưng trước hết tôi cần phải là một người viết giỏi. Tôi tin mình sẽ được rèn luyện ở môi trường này chỉ cần tôi cố gắng vào được ngôi trường đó.

Tôi đã thất bại một lần, ai cũng khuyên tôi nên chọn một bước đi an toàn hơn cho tương lai. Tôi đã và đang đặt một mục tiêu không thật vừa sức với bản thân và tôi sẽ ngã thêm một lần nữa. Tôi ghi nhận những lời khuyên, tôi cảm thấy hạnh phúc vì có nhiều người đã rất lo lắng cho tương lai của tôi. Nhưng xin cho tôi liều thêm một lần nữa, liều mà có chuẩn bị trước thì xác suất thành công sẽ cao hơn cơ mà. 

Ngã ở đâu thì đứng lên ở đó, ai cũng bảo khó nhưng khó chứ không phải là không thể, đúng không? 

Tôi đã chứng kiến quá nhiều người đã đi sai hướng trên con đường tương lai của chính họ. Tôi không muốn như họ, tôi không muốn học một ngành học không bổ ích gì cho ước mơ của tôi. Tôi không muốn hàng ngày phải nhúng giấm bộ óc trẻ trung của mình trên giảng đường rồi sau đó luồng cúi để xin được vào một chỗ làm không đúng ngành học. Sáng sớm, đã dính chặt cơ thể mình bằng bộ đồ công sở, chào hết sếp ông, sếp cha đến sếp cháu sếp chắt. Lễ lộc lại chạy xối trán đến nhà sếp quà cáp. Để có nhiều tiền, để có chỗ làm, để được thăng quan tiến chức thậm chí cần phải chấp nhận biến chất. Chậc, tôi khinh!

Nếu tôi làm việc đúng với sở trường của mình, tôi sẽ phát huy hết tất cả những khả năng tôi có được và lúc đó, tôi cũng sẽ không phải luồng cúi bất kì ai mà chính họ phải trải thảm đón tôi về...
Read More

Tình yêu có mùi rất thối

“Nỗi thống khổ say đắm trùng trùng,
Thường khiến ta mơ được nhẹ tựa thân chim
Nỗi ghen tuông của ta nhẹ hơn không khí
Ta muốn biến tan, bởi lẽ ta yêu.”
...
1. Ai trong lớp luyện thi cũng biết cô gái đó thích tôi, họ bảo với tôi rằng cô ấy thích tôi đến độ tôi bảo chết cô ấy cũng không dám sống. Tôi cười trừ và cũng chẳng quan tâm. Nếu cô ấy thích tôi đến vậy thì phải tự cô ta nói ra điều đó...

Ngay sáng nay, tôi bắt gặp chính cô gái ấy đang lã lướt với một người con trai trước cổng trường. Đó là lý do tôi không tin tưởng vào những người đàn bà. Và tình yêu của họ cũng không đáng cho tôi để tâm đến.

2. Chuyện về Marlboro khiến tôi cảm thấy rất bất an với tình yêu ở thế giới người đồng tính, sớm đến rồi sớm tàn. Ấy vậy tôi vẫn chấp nhận "ừ thì yêu" với Marketing, chàng trai ở tuốt tận Hà Nội. Để tim mình ở không như vậy thật là lỏng lẽo, chấp nhận yêu xa cũng chẳng mất mác gì. Tôi nghĩ thế...

Tối qua, người yêu của anh ta buzz vào nick yahoo của tôi. Anh này nói rất nhiều, linh tinh đủ chuyện. Tôi không thấy sốc gì mấy chỉ thấy mình quá ngu. Tôi không thể tượng tượng ra được, những tin nhắn của tôi gửi đến đã bị hai kẻ đó xâu xé như thế nào ở trên giường, những cuộc gọi điện thoại với tôi lẽ nào đã được phát qua loa như một chương trình truyện cười trên radio. Mẹ kiếp, khốn nạn thật!

3. Đàn bà thì hay thay đổi, đàn ông thì ưa cảm giác lạ. Những người đến với tôi, họ xem tôi như một món đồ chơi rẻ tiền dễ dàng tìm thấy ở khắp các lề đường. Họ thích thì mua về, chơi chán họ quăng đi. Thật là tởm lợm!

4. Sao cái gì hễ là của tôi cũng đều nhẹ đến thế. Thuốc lá cũng nhẹ, bia bọt cũng nhẹ và tình yêu cũng nhẹ nốt. Tôi thấy sợ hãi, một đứa con trai như tôi, từng chả biết sợ cái gì đã hoàn toàn mất đi tự chủ của bản thân dần dần trở thành một con thỏ yếu ớt, run rẫy giữa một bầy hổ dữ vây quanh. Chẳng ai muốn tha cho tôi. Tại sao lại thế?

5. Đừng ai nhắc với tôi hai chữ tình yêu. Tôi hơi dị ứng với nó. Nó có mùi của phân thối và vị thì tệ hại vô cùng. Như những người dị ứng với sầu riêng, tôi thấy mình muốn phát bệnh khi ở gần với tình yêu. 

Read More

9 thg 3, 2013

Lời trần tình số 24

"Có gì trong điếu thuốc
Châm lên lúc chuyện trò
Cả khi lòng cô độc
Khói cuồn cuộn buồn xo?"
...
Chúng tôi ngồi đó hút thuốc vào lúc 5 giờ sáng. 

Anh ta ở Hà Nội, tôi ở Sài Gòn.

Chúng tôi đã cùng nhau hút thuốc như thể khoảng cách chả là cái mẹ gì.

Tiếng thở khẽ và làn khói thuốc là những thứ nối kết chúng tôi lại gần nhau hơn...

Trong một chốc, tôi nhớ đến một đoạn văn rất hay. Nó thế này:

"Khói thuốc là thứ độc hại. Cả thế giới đều biết rõ điều đó. Tình yêu cũng là một thứ độc hại. Hai phần ba thế giới có đôi ba lần trong đời nghĩ đến điều đó. Nhưng thuốc lá vẫn bán chạy dù có tăng giá. Và ai ai cũng muốn được đắm đuối yêu đương..."

Vâng, ai ai cũng muốn được đắm đuối yêu đương...
Read More

Ngủ trưa


Hôm nay ngủ trưa =))

P/S: Hình ảnh mang tính chất giả tạo, chỉ ngủ thật sau đó 5 phút.
P/S2: Lâu rồi mới có một giấc ngủ trưa thẳng giấc, ngon lành và sảng khoái như vậy. Thật là tuyệt!

Read More

8 thg 3, 2013

Chuyện của ngày hôm nay

Phụ nữ chỉ có ngày 8/3, còn tất cả những ngày còn lại là của chúng ta \m/
...
1. "Hôm nay ngày 8 tháng 3
Tôi giặt dùm bà cái áo của tôi"

Đến hẹn lại lên, cứ hễ đến ngày này là ba lại nghêu ngao đọc câu này. Học ba, sau này, đúng ngày, tôi sẽ đọc nó để tặng vợ.

2. Bất kể ngày đặc biệt nào, kể cả 22-12 đều là của bọn đang yêu nhau. Ra đường, thấy sợ gì đâu.


3. Sáng nay, mệt quá nên ngủ quên mất. Lúc dậy thì đã trễ giờ học (tôi luôn luôn như vậy). Mẹ biết thế là nổi trận lôi đình. Mẹ giận đáng sợ thật đấy! Giờ thì đang ở ngoài đường, vạ vật đâu cho hết mấy tiếng đồng hồ đây?


4. Ai đó nói, có việc gì cần hãy gọi cho họ. Nếu muốn yêu nhau phải tin chứ, tôi nghĩ thế. Ba lần cố gọi, chả ai bắt máy...


5. Lúc này, tâm trạng thật không tốt. Sóng mũi tự dưng ai bỏ ớt mà thấy cay cay. Giá như được chết đi một lúc.


6. Từ qua đến giờ, tôi chả ăn nổi thứ gì. Nhiều lúc cũng tự hỏi không ăn năng lượng đâu mà sống. Nhưng thôi, đó không phải là vấn đề của tôi đó là vấn đề của các cơ quan. Thân xác này đôi lúc thấy thật quá nặng nề, ức như thoát ra được thì hay quá.


7. Không hiểu sao luôn có cảm giác rằng tôi sẽ chết trẻ. Nhớ lúc còn bé, có lần mẹ tôi bệnh rất nặng, tôi lo đến độ đã thầm cầu nguyện rằng hãy chia bớt cho mẹ tuổi thọ của tôi. Sau đó, tôi nhẩm tính rồi chia tuổi thọ của mình cho tất cả những người thân. Tôi đã tính mình chỉ cần sống đến 30 tuổi là đủ. Đó là một câu chuyện cũ nhưng cho đến nay tôi vẫn cứ tin rằng ông trời đã nghe được lời thỉnh cầu của tôi và vào năm 30 tôi sẽ cút khỏi cái thế giới này như chưa hề tồn tại... Tôi thắc mắc chết được, thật muốn biết mình sẽ chết kiểu gì, đi nhanh hay chậm, có đau không, sẽ đến đâu, địa ngục thì tốt hơn, chỗ đó như thế nào, có gặp người quen không, ai sót thương, ai mừng rỡ...


Aishhh, đó là chuyện tương lai còn giờ thì phải sống tranh thủ và khẩn trương nào!


8. Tôi cũng có sĩ diện của mình. Tôi không thể lúc nào cũng cố bám víu vào một người lúc nào cũng tiết chất chống dính đối với tôi.


9. Chúc các bạn gái và những bạn những nghĩ mình là con gái một ngày dành cho mình thật ý nghĩa.
Read More

6 thg 3, 2013

Khoảng-Trống-Không-Nhau...

"Vốn duyên mỏng chả trách tình không sâu."
...

1. Tôi bắt đầu đếm từ ngày cãi nhau và bặt vô âm tính với Marlboro. Tôi chỉ biết đếm đến con số 3 và rồi trong tôi là một khoảng không trống trải không một chút gợn tình. Có lẽ, tôi cũng chỉ được bấy nhiêu ấy thôi.

Nào bia bọt, nào thuốc lá, nào những những phiền muộn và bực dọc,... tạm biệt nhé!

Những mối tình kiểu này, vụn vặt kiểu này, thối nát kiểu này,... kết thúc cũng chẳng có gì đáng buồn cho lắm...Chỉ có một chút lăn tăn, không một lời nói, không một email, không một cuộc gọi hay tin nhắn,... kết thúc một mối tình kiểu này thấy thật là nhãm nhí!

2. Thằng nhóc Jone Nattily cuối cùng cũng cho nó biến luôn thể. Sau 3 ngày với những nỗ lực cá nhân nhằm cố gắng chứng tỏ một điều gì đó, tôi cảm thấy mình tội lỗi quá. Nhưng tôi cũng đã cố với theo để tậu cho cậu ta một bài học sống đúng nghĩa như một món quà chia tay hữu ích. Rằng cái thế giới mà hàng ngày cậu ấy đang cố gắng hòa nhập thật ra cũng chẳng tốt lành gì. Cái thế giới này được tạo ra chỉ nhằm thỏa mãn nhục thể của những gã trai không tìm thấy nguồn ham thích từ những người đàn bà xung quanh. Tình yêu ở đây được tạo ra từ những hấp lực của ngoại hình, hấp lực càng nhiều tình yêu càng nồng thắm...

Như một trích dẫn đáng nhớ nhất của Marlboro khi cố dụ dỗ tôi làm tình với anh ta:

- "Tình dục nói được rất nhiều thứ. Vội vàng hay không, chỉ là cách sống và cách nhìn nhận của mỗi người trong tình yêu. Gay cũng chỉ là đàn ông mà thôi."

Tôi đã không chấp nhận chuyện đó, chúng tôi đã cãi nhau và chuyện lớn hơn bắt đầu. Nattily nên biết điều này và rằng bài học từ tôi có lẽ sẽ khiến cậu nhớ mãi như một kỉ niệm đau thương và cậu sẽ tìm cách trút giận lên một mối tình nào đó với người tiếp theo. Tội nghiệp cậu trai đến sau tôi nhưng cũng chả phải là vấn đề. Tôi không quan tâm!

3. Suy cho cùng, Jone Nattily vẫn may mắn hơn tôi gấp bội bởi ít ra cậu ấy vẫn biết được mình là ai. Riêng tôi, hàng ngày vẫn luôn tự hỏi mình câu hỏi đó rồi đau khổ nhận ra rằng tôi không thể nào trả lời được. Sáng hôm nay, trên chuyến xe buýt số 150, tôi đã cố tình nhìn vào vùng ngực trắng ngần lấp ló ẩn hiện dưới lớp áo mỏng tanh màu hồng nhạt của một cô gái. Vùng cổ áo bị lạm dụng quá mức để làm cho rộng hơn ra đã phản  bội hoàn toàn mục đích che chắn của toàn bộ chiếc áo. Vùng ngực trắng ngần bị chèn ép quá đáng trong chiếc áo ngực màu đen chi chít hoa văn trông mới gợi cảm làm sao... Tôi lại ôm đầu trách móc mình, tôi thật là biến thái. Ngày nào tôi còn sa vào lòng một gã trai đồng tính mà giờ lại cố gắng tìm kiếm một vùng trắng trừu tượng từ đường cong của một một người phụ  nữ. Nghĩa là thế nào?

Đệch mẹ!

4. Tối qua Roz nhắn tin vào facebook của tôi. Cô ta hỏi tôi rằng chúng tôi vẫn còn là bạn chứ. Tôi cười, trước giờ không là bạn thì cô ta xem tôi là gì?

Tôi cũng chỉ có chút phẫn nộ rồi thôi bởi tôi không và chưa bao giờ cái quyền được trách móc hay thù hận.

Chuyện đã qua phải chăng cũng nên cho nó trôi vào quá khứ...


5. Tôi cũng đã có một cuộc nói chuyện với Demons vào tối qua. Một cuộc nói chuyện thân tình và cởi mở nhất từ trước đến giờ của tôi với cậu ấy. Một người bạn đáng quý, người duy nhất tôi biết được bí mật sâu thẩm. Một cuộc nói chuyện có đầu tư như thể cả hai sẽ cùng  tắt thở vào ngày mai...

[...]- Hình như tao bị gay, tao thích cả hai giới...
- Đó không phải là gay, đó là bisexual. Không phải "bị", gay không phải là bệnh!
- ...
- Giờ mày thấy thế nào?
- Tao thấy buồn. Vậy thôi! Tao thấy tao lạ và tao không thích như vậy...
- Tao cứ tưởng mày thích thằng nào...
- Đó không phải việc của mày. Mày không phải là tao nên mày đéo biết cái cứt gì...
- Tao không tiếp xúc nhiều với mày sao tao biết. Mày phải nói tao mới biết đéo nói ai biết mà giúp.
- Nói gì giờ?
- Từ khi nào? Việc gì đã xảy ra? Cảm thấy như thế nào? Cái gì đã tác động mày???
- Tao thấy lạ, tự dưng tao thấy khoái con trai hơn con gái...
- Khoái vấn đề gì? Thấy nó đẹp thì thích hay là muốn sex?
- Thích và muốn sex
- Chắc là mày chỉ đang bức bách nên muốn thỏa mãn ham muốn thôi. Vì chưa gặp được người con gái mà mày thích nên mới vậy
- Đôi khi tao muốn được che chở nhiều hơn. Aishhh... tao rắc rối lắm. Tao còn đéo hiểu nổi tao...[...]

Bất giác lại nhớ đến Marlboro và câu trích dẫn ưa thích:

- Bạn chưa phải là GAY vì bạn chưa tìm thấy người đàn ông của đời mình.

Một sự trái khuấy đầy xấu xa. Ôi, tôi ghét điều này, tôi ghét những sự việc của đời mình đều phải liên tưởng tới anh ta...

6. "Bởi vì không thể quên 
nên ta hiểu cảm giác của cả triệu người trên thế gian 
đã từng yêu ai đó hơn chính bản thân mình! 
Những tháng ngày chỉ cần sống cuộc đời bình thường 
nấu cho nhau một bữa ăn 
mua một viên thuốc khi người kia đau ốm 
hay vuốt dùm sợi tóc bay ngang tầm mắt... 
nhưng ta biết chẳng dễ gì bên cạnh người được 
chẳng dễ gì có thể sẻ chia..."


Thích thơ của Nguyễn Phong Việt, có lẽ tôi nên tìm mua một cuốn...


7. Tôi thật rất thích cười nhưng đôi khi khó mà nặn ra nó trong cái thời tiết thay đổi thất thường của tính khí và có ai nhận ra không tôi thích nhìn mình từ phái này lắm. Ai cũng thích nhìn tôi từ phái này. Hấp lực của tôi là ở đây... Và tôi đang cười!
           
Read More

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena