13 thg 3, 2015

Trống


Rốt cuộc thì sau tất cả những thân thiết giờ đã thành xa xôi, một tin nhắn cũng trở nên mênh mông đến mức khó hiểu như thế đấy. Kiểu như ai đó vừa nhấc ra hộ một tảng đá thật to rồi bỏ mặt chỗ trống không được lấp đầy. Ai sẽ giúp ta làm điều đó? Khi một sớm vô tình mở chiếc điện thoại luôn đặt ở chế độ im lặng, người kia nhắn cho mình một cái tin: Dạo này em có khỏe không? Thật xa xôi và nhiều khoảng trống...
Tôi-không-buồn...
... chỉ là hơi đói một chút thôi.

5 comments:

  1. Blog của bạn thật đáng để ai đó cảm nhận. Bạn không nhất thiết phải ghé blog của mình, vì mình sẽ ghé nhà bạn thường xuyên *cười)

    Hình như bạn có hơi một chút xáo trộn cảm xúc...đúng chứ?! ( sao mình giống trẻ con đi hỏi chuyện người lớn thế này)

    Trả lờiXóa
  2. Xin lỗi vì sự xuất hiện của tôi đã gây phiền phức.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sao lại thế chứ? Tôi rất vui vì sự xuất hiện của Kira mà : )

      Xóa
    2. Đừng tin cái cậu này.
      Là giả bộ đó.
      Giả bộ vui đó ~(‾▿‾~)

      Xóa
  3. Khoai tây, cậu ổn hơn chưa? Tôi cũng thấy mình ồn ào ở blog cậu quá, nhưng tôi vẫn cứ muốn hỏi han như thế.

    Trả lờiXóa

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena