22 thg 5, 2014

Let it be

Cách đây vài tháng, tôi nhớ Đô Ti trong một buổi chiều ngồi trên bục giảng đã nói với tôi: - Nếu như mày cảm thấy không có chỗ nào để về thì cứ vào Circle K. Circle K được xây lên để dùng cho những chuyện như vầy mà. Tôi là một gã trai ngốc ngếch. Thế nên vào buổi tối hôm qua, khi nỗi chán chường phủ kín toàn bộ suy nghĩ, tôi đã vào Circle K và dật dựa ở đấy đến sáng thay vì tìm một chỗ trọ giá rẻ hoặc ngủ với ai đó cho qua đêm....
Read More

2 thg 5, 2014

Rượu

"Về mặt tinh thần, bình rượu có thể chia thành các nấc thang như sau: Ngay dưới cổ chai thứ nhất, đối thoại nghiêm túc và tập trung. Xuống thêm năm phân, ký ức buồn dịu ngọt. Tám phân nữa, suy nghĩ về những mối tình đã qua và có hậu. Thêm hai phân nữa, suy nghĩ về những mối tình đã qua và cay đắng. Đáy bình thứ nhất, buồn bã vẩn vơ không định hướng. Đáy bình thứ hai, chán chường, đen tối, bán bổ. Xuống hai ngón tay nữa, bài ca...
Read More

1 thg 5, 2014

Phụ nữ

- Phụ nữ họ quá mạnh, anh à. Cái gì họ cũng có. Họ có nhan sắc. Họ sở hữu người em yêu. Họ có con của anh ta. Họ được công nhận. Cái gì họ cũng hơn. Họ có đến hai lỗ tha hồ thay đổi. Thật là vừa vặn... - Phụ nữ là phái yếu mà. Họ đẻ ra chúng sanh. Họ mất máu mỗi tháng. Họ đáng được hạnh phúc em trai à. - Vì thế mà đàn ông và phụ nữ hút lấy nhau thật tự nhiên. Em mất người em yêu vĩnh viễn... ...
Read More

28 thg 4, 2014

Viết lại

Tối qua, trong lúc thiếp đi vì cơn đau đầu hành hạ, tôi đã mơ thấy mẹ. Thường khi những lúc tôi đau như thế này, mẹ sẽ pha nước ấm gội đầu cho tôi. Trong khoảnh khắc mơ màng đó, tôi gần như có thể cảm nhận được đôi bàn tay của mẹ nhẹ nhàng xoa dầu gội lên đầu mình. Từng gáo nước ấm thấm ướt mái tóc. Tôi như có thể nghe thấy tiếng những giọt nước từ tóc mình nhỏ tong tong xuống bên dưới. Rồi nghe cả tiếng mẹ khẽ khàng hát. Ôi, một cảm...
Read More

Một cô gái không thích đàn ông...

Một cô gái không thích đàn ông cũng không là les. Cô ta phải lòng một thằng gay... P.S Con gái thật vớ vẩn!         &nbs...
Read More

15 thg 3, 2014

"Có ai đó cứu tôi không?"

Nó giống như một sợ dây treo cổ càng vùng vẫy càng thít chặt. Tôi chẳng có gì thậm chí là một ngọn cỏ để chống đỡ. Tôi thấy ngạt thở. Tôi mong ai đó có thể giúp mình nhưng chẳng có ai. Tôi cô đơn. Tôi muốn thét lên cho ai đó biết rằng tôi cô đơn nhưng miệng chẳng buồn mở ra. Cô họng tôi nghẹn cứng không thể cất lên được dù chỉ một thanh âm. Sâu thẳm trong lòng tôi như có cái gì đó đang bị giam chặt. Nó muốn thoát ra nhưng không được....
Read More

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena