"Anh lừa dối tình cảm và lòng tin của một người yêu anh để đối lấy một mối quan hệ xác thịt mà giờ đây anh cho là buồn nôn và kinh tởm. Chuyện này hay đấy. Em đọc bao nhiêu là sách mà chưa từng gặp dạng người nào giống anh."...
27 thg 6, 2014
...

"Tại sao? Tại sao khi nhìn lại quá khứ thì những gì đẹp đẽ của chúng ta lại rạn nứt bởi sự thật xấu xa tiềm ẩn trong đó? Tại sao hồi ức về những năm tháng hôn nhân nhuốm màu cay đắng khi lộ ra rằng người kia chừng ấy năm có một người tình? Vì người ta không thể hạnh phúc trong tình cảnh đó được? Song người ta đã hạnh phúc cơ mà? Có lúc hồi ức không trung thành với hạnh phúc, nếu kết cục diễn ra đau đớn. Vì hạnh phúc chỉ đúng thật...
22 thg 6, 2014
Hai mươi bảy ngày

Tối qua tôi mơ thấy Win. Lần thứ hai trong hai mươi bảy ngày qua gương mặt của anh lại xuất hiện trong giấc mơ của tôi. Lần đầu tiên, tôi mơ thấy mình đang ôm anh, đầu tôi rúc sâu vào khuôn ngực ấm áp đó mà ngủ an lành. Lần đó, thì tôi thức dậy mà vẫn còn ôm rất chặt chiếc gối ôm của mình. Lồng ngực trống trải đến đáng sợ. Tôi nhớ anh.
Cũng buổi sáng hôm đó, anh gọi điện cho tôi.
Lần này, tôi mơ thấy anh đang cười. Gương mặt...
17 thg 6, 2014
Lời trần tình số 29

Tôi đã không nghĩ rằng mình có thể bình thường được như vậy dù đã tiên lượng được rằng chắc chắn tôi sẽ phát điên sau khi chia tay Win. Cảm giác hụt hẫng giống như thể đang tại vị trên một sợi dây chắc chắn bỗng dưng đứt lìa không kịp chuẩn bị. Người tôi chênh chao, cơ thể lao vun vút như đang rơi. Càng lúc càng sâu, mỗi lúc một nhanh không cách nào dừng lại được. Tôi đã mất phương hướng hoàn toàn.
Sau khi chia tay với Rozet,...
2 thg 6, 2014
Tháng 6

Mưa suốt từ quận 2 về Bình Chánh, vào tới nhà là nằm vật ra giường. Mẹ cầm nhiệt kế lên suýt xoa. Mày gan quá, mưa gió ầm ầm, sốt gần 40 độ mà còm dám chạy xe về nhà. Tôi cười nhạt, nằm miên mang. Lúc ốm đau bệnh tật ở xa nhà tủi lắm mẹ ơi. Con dầm mưa chạy về nhà, giữa đường đuối quá hoa cả mắt, dừng xe gục đầu một lát. Vậy mà giữa mưa giông vẫn có người chạy ngang dừng lại hỏi thăm. Người dưng còn vậy mà sao người con thương...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)