6 thg 8, 2014

...


Mất bao lâu để nhận ra bầu trời hôm nay thật đẹp?

         
Read More

3 thg 8, 2014

...


Tôi không nghĩ mình còn nợ gì ở anh ta. Tôi đã cố gắng yêu hết phần mình và giờ là lúc tôi tự giải thoát thân đến với tự do. Tôi yêu anh ta nhưng tôi cũng yêu tôi. Chẳng còn gì để tôi phải hối tiếc. Vậy tại sao anh ta vẫn còn đeo bám tôi như thể muốn vắt kiệt phần yêu còn lại vốn dĩ không thuộc về phần mình? 

Anh ta cần gì ở tôi chứ? Anh ta có tất cả rồi và dư thừa là đằng khác. Anh ta có một cô bồ ở Đà Lạt xa xôi. Gái Đà Lạt thì đẹp và dịu dàng phải biết. Anh ta có một "bà xã" trên mạng xã hội. Cô chuyên viên làm tóc 18 tuổi đỏm dáng và đáng yêu. Anh ta có một chàng võ sinh đẹp mã đồng tính sẵn sàng hiến dâng, ôm ấp. So với anh ta, tôi chẳng có gì. Anh ta vốn dĩ là tất cả, là yêu thương, là sự ưu tiên hàng đầu. Tôi đã dành cho anh ta phần hơn tình yêu của mình, phạm cả vào phần yêu dành cho bản thân và cả sự tha thứ anh ta không đáng có. Tôi đã nhận được gì ngoài sự tổn thương và chịu đựng? Chết tiệt thật, đéo có cái chó gì. 

Tôi muốn được yên.Tại sao anh ta không để cho tôi yên? 

Xin hãy làm ơn...

         

Read More

1 thg 8, 2014

Chuyện trai bao và vài điều linh tinh khác


1. Chuyện trai bao thì phải nói về trai bao trước rồi. Chả là tôi được người ta rủ đi làm trai bao với cái lý do "chuối nguyên nải" luôn là đi một mình họ sợ. Người ta bảo tôi làm trai bao vừa được sướng vừa được trả tiền nữa đấy. Nghe có kích thích không? 

Ai đang chờ đợi câu trả lời của tôi cho đề nghị đó nhỉ? Tôi đã không vội từ chối nhé. Kể ra thì làm trai bao cũng là một gợi ý hay hay để ghi vào "Danh sách những việc đã làm trước khi chết" của tôi lắm chứ. Nên tôi bảo để tôi suy nghĩ đã. Vì dù sao chuyện này cũng an ủi được một chút là bởi vì tôi... đẹp nên người ta mới rủ đi làm việc đó, đúng không? ha ha

2. Cuối cùng thì tôi cũng biết lý do vì sao cân nặng của mình vẫn hoài số 49. Số là dưỡng chất mà tôi ăn vào đã cuốn gói theo mớ tinh dịch lúc tôi thủ dâm mà đào tẩu ra khỏi cơ thể mất rồi. Chết tiệt thật! Ăn bao nhiêu cũng chẳng béo ra một vạch kí lô. Thủ dâm, thủ dâm, thủ dâm, thủ dâm suốt. Tôi nhất quyết sẽ không xem phim sex và tấy máy tay chân nữa (chỉ nốt hôm nay thôi).

3.  Hê, tôi thích cái cảm giác một đôi ngực đầy đặn chạm vào lưng mình. Tôi cá là lưng tôi còn nhậy cảm hơn cả lòng bàn chân ấy chứ. Tôi có thể cảm thấy được đường ngấn của những chiếc áo ngực nữa đấy. Nhưng thế quái nào mà những cô gái cứ thích ép sát bộ ngực khủng bố của họ vào lưng đàn ông vậy nhỉ? Quá đáng các cô có biết chúng tôi thích lắm không?

4. À, tình yêu của đàn ông là cái mà họ dùng để thò vào quần của phụ nữ. Thế nhé, đừng hỏi nữa.

5. Sexphone thật là thích!

         
P.S Sẵn tiện cho gửi ngón tay thối thay lời chào cho tháng 8 nhé! 
Read More

29 thg 7, 2014

...


Một ngày tháng Bảy trời mưa
Mẹ tôi chẳng đợi tạnh mưa ra đồng
Hoa cau rụng trắng trầu không
Mẹ nằm mẹ ngủ trên đồi cỏ xanh.

         
Read More

24 thg 7, 2014

...


"Nghiên cứu của ông Vosswinkel chỉ ra rằng chấn thương trong một vụ nổ giữa không trung đến từ ba nguồn, gồm sức ép của vụ nổ, sự giảm tốc mạnh khi phi cơ đang bay với vận tốc 800 km/h đột ngột bị dừng giữa không trung và tác động của vụ va chạm. Ngoài ra, việc mất áp suất trong cabin có thể gây giảm ôxy trong máu chỉ trong vài giây tại độ cao hơn 10.000 m, dẫn đến bất tỉnh. "Không ai còn tỉnh táo hoặc cảm nhận vụ rơi máy bay đó." 

Tôi bắt đầu thích hãng máy bay của Malaysia. Tôi thích mạo hiểm và cảm giác chết ngay tắp lự như vầy. Ờ hớ!

         
Read More

23 thg 7, 2014

...



Có quen không chợi? Tự dưng tui đang nằm mệt nhừ cái cô gái này sáp sáp lại, dụi đầu vô người tui rồi nằm xuống. Đoạn cổ tự nhiên chấp hai tay để lên mũi như cầu nguyện rồi nhắm mắt, thở đều đều. Cổ ngủ trong vòng tay tui đó chời ạ. Tui mệt mà nhìn người ta ngủ ngon là tui cáu lắm. Nhưng mà nhìn cô này ngủ tui thấy sao mệt mỏi của tui đâu biến mất hết trơn hết trọi hà. 

Nghe tiếng hơi thở của cổ đều đều như vậy, tự dưng tui suy nghĩ nhiều chuyện. Hẳn là chừng 4-5 năm nữa thôi là tui sẽ liên tục bị nghe hoài cái điệp khúc lấy vợ muôn thuở của bà, rồi của mẹ. Xong rồi tui cứ thấy tui lêu bêu mình ênh tới già với chiếc máy ảnh, với sổ tay rồi cặp quai chéo đi khắp nơi. Tui mà không làm một anh hướng dẫn viên du lịch ốm yếu hom hem thì chắc là một tay copywriter chân tay trạm trổ với một khuôn mặt rất chi đồng tính. Hoặc không làm gì cả, tui trở thành một gã chuyên bán heroin dạo cho mấy thằng nghiện già kiêm bảo kê mấy con điếm đứng đường. Rồi một lúc, tui sẽ rùng mình. Tui rùng mình theo cái kiểu mỗi lần đi tiểu xong ấy. Rồi ngở ngác, thảng thốt hỏi: đụ mẹ, vợ con tao đâu?


Nhớ hồi đó, một lần ghé nhà Win, tui vừa ăn mì gói vừa xem TV. Tới đoạn người ta chiếu cái viện dưỡng lão tình thương. Mấy ông bà già trong đó hoặc là bị con cháu vứt bỏ hoặc là không có ai thân thích chăm lo. Họ ở trong đó, có người không nhớ gì, có người nhớ tất cả mà nhìn cái cách họ cười thôi thấy sao cũng buồn hiu đến lạ. Xong, tự dưng tui quay qua hỏi ông anh:

- Hổng biết mốt em già có ai nuôi em hông nữa?

Rồi xong tui thấy mình cũng rươm rướm nước mắt. Chưa gì đã buồn vậy thì mấy ông bà già kia còn thế nào? 

Rồi cái tui tự dưng thắc mắc. Không biết có cái hội nào lập lên trên facebook như hội yêu động vật không ha. Để mai mốt tui già, cái tui nhờ người ta chụp hình tui méo mó bẩn thỉu lên trên mạng. Dưới hình ghi dòng chữ: "Ông già bị bỏ rơi, tìm thấy ở gầm cầu trong tình trạng khoẻ mạnh. Đã chích ngừa phòng bệnh, cần tìm người tốt bụng nhận nuôi"...

         
Read More

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena