26 thg 1, 2013

Chuyện của những con mèo đực

Người bạn tốt là người anh em mà Thương đế quên gửi vào gia đình ta.
...

Thật ra thì Nâu rất thân với lão mẫu thân. Tôi có thể chào cậu ta bằng cách hô lên "Thằng mập!", tôi cũng thường ôm cậu, khi cao hứng có thể làm một Hải Hổ Bạo Phá Quyền vào mông hoặc vào mặt cậu. Một đứa nhỏ như tôi sẽ không bao giờ bị trách móc...

Nhưng thôi, bài viết hôm nay không dành để đá xoáy về "con mèo cưng" của mẹ tôi, nó viết về thằng bạn thân của tôi cơ. Cậu ta cũng yêu mèo, cậu giống mẹ tôi trong khoảng đó và cả trong khoảng chăm bẫm tôi như một đứa trẻ. Cậu cực thích ăn cùng với gia đình tôi, huyên thuyên đủ thứ trên trời dưới đất trong bữa cơm và thu thập gần như toàn bộ cảm tình của mọi người. Lắm lúc tôi cũng thầm trách, nếu không cùng huyết thống chắc có lẽ tôi đã bị quẳng ra ngoài đường để nhường chỗ ở cho Nâu. Nhưng thôi, vì cậu ta rất tốt và vì cậu luôn giúp tôi trong mọi việc nên nếu có thế tôi cũng sẽ không giận được lâu đâu. Nói đến, tôi lại thấy nhớ Nâu rồi...

Sáng nay Nâu đến nhà tôi rất sớm, cậu giúp mẹ tôi nấu nướng trong khi tôi vẫn còn lặn lộn như một con khô mực trên vĩ nướng than hồng. Nhưng mà tôi dậy ngay sau đó trước một lời cảnh cáo, bao giờ bướng bỉnh tôi cũng bị cho ăn gối hay tệ hại hơn là một cú đánh trời giáng vào mông. Bữa ăn bắt đầu ngay sau đó, sáng Chủ Nhật lúc nào cũng vui và yên ả nếu như không có những câu chuyện kể đi không biết chán về tật xấu và những sự cố triền miên trong tuần của tôi mà mẹ kể cho Nâu nghe.

Nhưng Nâu không đến chỉ vì bữa ăn sáng, cậu có nhiệm vụ riêng. Cậu đến mang cho tôi hộp thuốc lá và vài câu chuyện về Rozet. Thuốc lá hiệu này chỗ tôi không bán và những câu chuyện của Roz thì tôi không thể hỏi chi tiết hơn nếu người kể không phải là Nâu. Tôi hút thuốc từ dạo chia tay Roz, Nâu không đồng ý với việc này nhưng cậu vẫn giúp tôi mua thuốc điều đặn và giao một cách lén lút với điều kiện hút tiết kiệm, bảo vệ sức khỏe và chỉ hút khi trong lòng cần giải tỏa chứ không phải đốt thuốc vì nhớ Roz. Tôi "ừ" nhưng chẳng bao giờ thực hiện đúng theo lời hứa...

Chuyện hút thuốc của tôi, Nâu là người duy nhất biết và phản đối. Chuyện yêu Rozet và chia tay với cô ả, Nâu cũng là người duy nhất biết và an ủi. Lúc tôi đề nghị cậu hãy giúp tôi quan tâm đến Roz, cậu bảo tôi điên nhưng vẫn là cậu đã giúp tôi. Điều đặn mỗi tháng cậu đều kể tôi nghe Roz sống như thế. Nhờ cậu, tôi cảm thấy mình gần Roz hơn và đỡ đi một phần đau thương nào đó.

Những chuyện Nâu kể luôn được tôi dành phần tâm trí nhiều nhất nhưng sáng nay, những câu chuyện về Roz tôi nghe mà cảm thấy là lạ làm sao. Cảm giác như Nâu đang kể chuyện về một cô gái hàng xóm của cậu ta chứ không phải là người tôi yêu, nó không khiến tôi để tâm đến nhiều hơn so với làn khói mỏng tanh của tách trà nóng đặt trên bàn. Lắm lúc trong đầu cứ ngờ ngợ mà không nhớ ra, hơn một lần định hỏi "Ủa, cái con nhỏ mày đang kể đó, nó là ai vậy chèn?". Rồi tôi phì cười, bỏ đi tìm hộp đựng những quân cờ vua.

- Chuyện chán phèo! Mình làm một ván cờ đi...

Tôi bỏ đi dưới sự ngạc nhiên của cậu bạn. Rồi cậu cười, tôi thấy cậu trang điểm nó trên khuôn mặt mình. Một nụ cười đầy hàm ý và rôi tôi cũng cười, lớn hơn và thành tiếng. Hai thằng hâm cùng nhau cười như điên mà không có chủ đề. Nhưng tôi biết chắc chắn thằng bạn của tôi hiểu những câu chuyện về con mèo đực Ngoao Ngoao của mẹ tôi bây giờ chắc còn thú vị hơn là những câu chuyện về một con nhỏ tôi không  hề quen...

P/s: Bắt đầu từ bài viết này, những bài viết sau của tôi sẽ đính kèm một bài hát... 
Xem nào, thế giới ngoài kia đã đủ nhạt nhẽo lắm rồi...

2 comments:

  1. Mong đây là tình yêu lệch lạc mà cậu từng nói. :)

    Trả lờiXóa

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena