10 thg 7, 2014

Nhóc của anh


Tôi không biết phải làm cách nào để xoá bỏ tất cả những hình ảnh của người đó ra khỏi đầu. Tôi rất muốn làm như vậy, thật sự rất muốn. Tỉ như có một ngày giật mình thức dậy, nghe ai đó nhắc tới một cái tên. Tôi ngơ ngác hết sức rồi hỏi lại: Ủa người đó là ai vậy? Tôi có quen không? Người đó đã làm gì tôi mà sao tôi không nhớ gì vậy cà? Và khi không bói ra được câu trả lời nào, tôi sẽ tự gõ khẽ vào đầu mình, cười bản thân thật ngốc vì tự dưng lại quá để tâm đến một người dưng.

Đó chắc chắn là một buổi sáng tuyệt vời biết bao nhưng tiếc rằng đó không phải là buổi sáng của ngày hôm nay. Vì suốt tôi hôm qua tôi đã chẳng thể nào chợp mắt được, trong đầu cứ vẩn vơ hình bóng của người cũ. Và khi chút ánh nắng đầu ngày lọt qua khe cửa sổ thì một lúc chợp mắt mệt mỏi là nguồn cơn của sự buồn bã đeo bám suốt buổi sáng ngày hôm nay. Tôi lại mơ thấy anh...

Tối qua, khi anh D nhắn vào màn hình máy tính của tôi dòng chữ:

- Hãy chờ anh 5 phút được không? Đừng ngủ khoè nhé nhóc của anh.

Tôi đã bật khóc hù hụ như một đứa trẻ. Tôi thấy xấu hổ khi tôi nói ra điều này. Tôi là một cậu trai mà giữa đêm tôi lại bất lên khóc nức nỡ chỉ vì có người đã gọi tôi ba từ "nhóc của anh". Tôi lại càng thấy khó chấp nhận hơn khi mình đang nói chuyện với một người đàn ông mà lại để đầu óc của mình quẩn quanh cùng kỉ niệm với một người đàn ông khác. Nhưng biết là sao được khi tôi chỉ mới chia tay người tôi yêu chưa lâu. Người quan trọng đến thế đối với cuộc đời tôi. Và hơn nữa, tôi chỉ là một gã trai trẻ 20 tuổi chưa hoàn toàn lớn khôn và tự chủ. Tôi không biết cách kiểm soát cảm xúc của mình. Bấy nhiêu đó liệu có thể cảm thông đối với những giọt nước mắt của tôi không? Nếu được thì cho tôi thú nhận nhé. Tôi lại nhớ tới Win.

Một lần sau khi làm tình, anh nằm ôm tôi rất chặt. Tim anh đập thình thịch và mồ hôi anh chảy như tắm. Anh chẳng bao giờ để tôi bật quạt sau khi làm tình. Anh bảo như thế tôi sẽ bị bệnh. Thay vào đó, anh ôm tôi chặt hơn, người anh nóng như cục than đang cháy và tôi cũng thế. Vậy mà hai kẻ trần truồng nằm ôm nhau chặt cứng. Giống như thể nếu như anh buông tay tôi ra để tôi chạy đi bật quạt thì gió sẽ khiến tôi tan ra vậy. Và tôi còn nhớ, tôi chả bao giờ quên bất kì chi tiết nào, vào lúc đó, tôi đã hỏi anh một câu thật khẽ:

- Em là gì của anh?

- Em là nhóc của anh.

- Sao lại là nhóc của anh? Nhóc là gì chứ? Anh trả lời lại đi, em là gì của anh?

- Hmmm, em là nhóc của anh.

Tôi dỗi, nằm quay lưng. Anh xoay người tôi lại. Hôn khắp mặt tôi. Anh hôn lên khắp tráng, hôn lên hai đôi mắt, anh hôn lên khắp má, lên môi, cằm, tai rồi anh cắn thật đau vào mũi tôi. "Thằng nhóc con". Tôi không thích bị gọi là nhóc này nhóc nọ, tôi không thích ai gọi tôi như thế. "Nhóc" hay "bé" chả phải là danh từ để những bọn trẻ trâu yêu đương chóng vánh gọi nhau thôi ư? Tôi không muốn tình yêu của mình chết yểu như vậy. Nó phải sống và sống thọ cơ. Hơn nữa, anh đã suy nghĩ một thoáng rất lâu để nghĩ ra từ "nhóc của anh" trả lời câu hỏi của tôi. Như vậy có nghĩa là anh không thật lòng yêu tôi đúng không? Chắc chắn là như vậy vì mãi về sau anh vẫn trả lời an toàn như vậy khi tôi hỏi anh câu hỏi tương tự.

Anh D bảo với tôi:

- Nhóc để anh thương chứ không phải để ám chỉ một người đàn ông chưa trưởng thành.

Từ "nhóc" còn có nghĩa như vậy nữa ư? Sao trước nay tôi không biết? Win cũng không nói cho tôi biết. Anh rất hay gọi tôi là nhóc, anh thay từ "em yêu" bằng "nhóc yêu" để gọi tôi. Vậy từ nhóc đó của anh là để ám chỉ rằng tôi là để anh thương hay là một người đàn ông chưa trưởng thành khiến anh chán ghét? Tôi buồn quá. Tôi đã sống trong sự ngờ vực chính mình tạo ra quá lâu để không còn minh mẫn nhận ra ý nghĩa từ những gì đơn giản nhất xung quanh mình. Tôi đã để vụt mất tình yêu của bản thân mình, đã trách móc người đó rất nặng lời chỉ bởi vì trong cơn tức giận anh không kiểm soát được lời nói. Tôi chỉ ước giá như được trở lại mà lẽ dĩ nhiên là không bao giờ có, tôi sẽ không dỗi hờn trẻ ranh như thế nữa mà sẽ vui vẻ gật đầu, hôn thật kêu lên đôi má người yêu:

- Đúng rồi, em là nhóc của anh.

         

4 comments:

  1. Hello nhóc của anh, anh Sonata đêy! "Nhóc" đúng là từ để gọi đứa trẻ chưa lớn đấy chứ, cơ mà chắc phải yêu lắm mới gọi, có điều anh nghĩ đi nghĩ lại cũng chẳng thấy có lý do nào dễ nghe để giải thích cho cái việc kinh tởm đứa nhóc mình yêu cả... chậc chậc... Ngày nắng ấm nhá nhóc của anh, khà khà! <3

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không ăn nhập gì nhưng anh Sonata khi nào vào Sài Gòn thì mình gặp nhau nhé. Sài Gòn dạo này đã có mưa nhưng vẫn cứ hầm hập nóng thế thôi. Anh vào mang theo chút mát lành của cao nguyên với.

      Xóa
    2. Ừ, có khi tháng sau xuống SG có tí việc, biết đâu anh em mình sẽ có cơ hội nhậu nhẹt chè chén nhờ! :))

      Xóa
    3. Nhớ mang theo cả bơ và ít dâu tây chị... à mà anh anh nhé :))

      Xóa

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena