24 thg 7, 2015

Vợ, người tình và chốn hoang lạc...

Có một người trong thị trấn Buồn Tênh thẳng thừng nói với tôi thế này này:

- Thằng đàn ông nào cũng có một phần đàn bà trong người của nó em à. Em nghĩ đàn bà cần một thằng đàn ông như thế nào? Chẳng phải là ân cần, chu đáo, tháo vác, muốn chăm sóc cho nó, tinh tế một chút, biết chiều chuộng nó vân vân và vân vân hay sao? Những thứ đó có thể làm cho một con đàn bà cảm thấy hạnh phúc thì một thằng đàn ông thực thụ chẳng làm được đâu. Chỉ có những thằng như tụi anh thôi. 

- Anh không cảm thấy có lỗi với vợ anh sao?

- Không, không hề. Anh không cảm thấy có lỗi gì với vợ anh hết. Anh vẫn sinh hoạt với vợ anh bình thường có sao đâu. Thậm chí còn sung hơn. Chỉ cần anh không nghĩ tới thì anh sẽ không thấy ham muốn với đàn ông nữa. Em không biết đâu, khi làm tình với phụ nữ, cảm giác nó thiên liêng lắm em à...

- ...

- Em, em còn nhỏ nên em chưa hiểu chuyện. Khi nào lớn thì em sẽ hiểu thôi mà...

Đây là người đàn ông, khi ngồi trên chiếc ghế nghỉ đã gọi điện cho vợ mình. Bật loa ngoài và nói rất to. Hôm đó là sinh nhật của vợ anh ta và họ hẹn sẽ cùng nhau đi ăn tiệc vào buổi chiều. Họ có với nhau một đứa con tròn một tuổi. 

Anh là người liến thoắng, gương mặt sáng và rất điển trai. Một điểm chung của những người điển trai hình như là một gương mặt đểu. Anh có rất nhiều tiền, anh khoe như thế. Anh từng bị một người yêu đồng tính lừa:

- Ban đầu nó đến với anh vì tiền. Sau đó mới vì tình...

Và anh này cũng là người đã nói thẳng vào mặt tôi: Em ngại gì? Đến đây thì ai cũng như ai. Cùng chung một họ. Biết họ gì không? Là họ GAY...

0 comments:

Đăng nhận xét

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena