23 thg 12, 2010

Nhạt

Tía mắng từ ngoài đường vào tận trong nhà, từ trong nhà ra thẳng ngoài đường, từ trước sân ra sau nhà, lúc ăn cơm cũng như lúc sắp đi ngủ. Lúc nào tía cũng càm ràm, mắng nhiết. Người ngoài đi ngang tự hỏi cái ông này làm gì mà mắng con ổng dữ vầy nè. Không mắng làm sao được, con ổng lơ ngơ, đãng trí đến độ đi thi cũng chả nhớ nỗi cái giờ thi. Bạn nó ngồi cắn bút làm bài thi. hỡi ơi, nó ngồi nhà học bài như điên như dại. Có...
Read More

11 thg 12, 2010

Tim

Tim hoạt động theo nguyên lý "tất cả hoặc không có gì" Tim hoạt động theo chu kì, mỗi chu kì mất 0.8s Nhưng thật vô lý khi tim ngưng đập vì một ai đ...
Read More

27 thg 11, 2010

Tôi phải làm gì đây?

Lúc bé, khi đứng trước một quả nho và một quả táo, tôi chọn quả táo vì nó to hơn quả nho. Lớn hơn một chút, khi buộc phải chọn giữa nho và táo tôi chọn nho vì nó tiện ăn hơn táo. Lớn hơn tí nữa, khi phải chọn giữa táo và nho, tôi phân vân, xem tôi thích quả nào hơn. Phải chăng khi đứng trước nhiều sự lựa chọn cùng một lúc, con người ta trở nên nhỏ bé và tầm thường quá đỗi?! Bây giờ, tôi đang đứng trước quả nhiều sự lựa chọn....
Read More

25 thg 11, 2010

COPY

“Như những hiện tượng trái ngược của cuộc sống, Nắng và Mưa lúc nào cũng đối lập với nhau. Những tưởng rằng chúng loại bỏ nhau để tồn tại, để lan rộng mức độ ảnh hưởng của mình đến với vạn vật… Rằng không có Mưa thì Nắng trở nên lóng lánh những tia vàng óng ả, rải đều như thảm nhung mượt mà xuống nền đất thẫm… Rằng không có Nắng thì Mưa trở nên vồn vã, hối hả xối vào lòng đường những giọt nước mang nặng nỗi niềm. Đôi lúc...
Read More

29 thg 10, 2010

Để dành...

<Để dành lại...> Khi con đang viết mấy dòng này thì mẹ đang ngồi phía sau con, và con chắc là mẹ chẳng bao giờ đọc được những dòng này nhưng con cứ viết vì con phát hiện ra rằng con dành quá nhiều thời gian cho những người không hề thân thuộc nhưng chưa khi nào con dành thời gian để viết cho mẹ, mẹ yêu của con ạ. Hôm qua, con trai ngủ với mẹ, kể thật là xấu hổ, nhưng bởi vì nhà mình mới phát hiện ra một đại gia...
Read More

11 thg 9, 2010

Bắt đầu thay đổi từ những thói quen

<Bắt đầu thay đổi từ những thói quen...> Dạo này tôi thấy buồn, dường như mỗi 1 ngày lại có một thứ gì đó xảy ra. Chẳng ngày nào tôi thoát khỏi những rắc rồi và có lẽ bản tính lúc này của tôi không đủ mạnh mẽ để thích ứng với nhiều sự thay đổi cùng một lúc. Tôi muốn mình khác đi, và tôi muốn thay đổi những thói quen đã gắn với tôi ngay từ thưở nhỏ. Chắc vậy sẽ tốt? Sẽ thay đổi từ đầu đến...
Read More

10 thg 9, 2010

Ghét

ss- đã một thời nó xem ss là thần tượng, người nó tôn sùng, người mà nó nghĩ đáng phải học hỏi nhất, cách viết văn sất sược, ngỗ ngáo của nó cũng học từ ss...Bỗng 1 ngày nó nhận ra ss mà nó mến mộ, nó đặt lên hàng 1, nó xem như mục tiêu phấn đấu để đạt được giống ss lại là người bất hảo. Kể cũng lạ, nó đã từng nghĩ, nếu trên thế giới này chỉ duy nhất, duy nhất có 1 người hoàn hảo chắc chắc phải là ss. Suy...
Read More

1 thg 9, 2010

Say mưa

Lại mưa, mưa đến làm nó không kịp chuẩn bị. Ào... và nó chạy như bay ra sân, hét toán lên, cốt để thông báo cho hàng xóm biết là có mưa (xem có ai phản ứng gì không), một phần xem mưa có đủ lớn làm nó ướt sũng trong một khoảng thời gian ngắn tít tắc từ lúc nó chạy ra, la,cho đến lúc nó chạy vô... Và không biết tự bao giờ nó thích cái cảm giác chạy ra rồi lại chạy vô. Thích...
Read More

20 thg 8, 2010

Có phải là yêu?

* Tim của bạn đập nhanh, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi, và giọng nói của bạn phải chạy theo để bắt kịp với lòng ngực của bạn? - Đó không phải yêu, mà là thích. * Có phải bạn không thể nào giữ cho mắt và tay của bạn khỏi họ? - Đấy không phải là yêu, đó là sự thèm muốn … * Có phải là bạn hãnh diện và háo hức muốn khoe họ với mọi người? - Đó không phải là yêu, đó là may mắn. * Bạn muốn họ tại vì bạn biết họ ở đó? - Đó không phải...
Read More

13 thg 8, 2010

Điên

Đ Mọi thứ trở nên rắc rối từ khi tôi có điện thoại. Mọi việc trở nên phức tạp từ khi bạn có điện thoại. Tất cả trở nên mất kiểm soát từ khi chúng ta có điện thoại. I Tôi trở nên lơ đãng, trầm tư và ít nói . Tôi bị thay đổi. Mọi người bảo tôi thay đổi và dường như sự thay đổi đó là rất không hợp lẽ thường tình... Ê Tôi trở thành đứa con trai phức tạp, bị sự mâu thuẫn dằn vặt. Và dường như trong một khía cạnh nào đó,...
Read More

15 thg 6, 2010

Phút yếu lòng

Con bé nhà bên rưng rưng mét với mẹ, cô giáo bắt chẹt thế là nó không được là học sinh giỏi "...,thiếu mất 1 điểm, mẹ ạ".  Vậy là suốt nguyên một tuần nó không buồn thèm nhìn đến ai, ai cũng ráng khuyên nó thôi không khóc, vui lên. Mình cũng vậy! Nghẫm lại cũng thật là sất. Kiểu khuyên răn thôi-bớt-buồn-đi dường như ai cũng nói được. Lạ một điều, khi chính mình gặp chuyện sao lại không thể tự nhủ lòng thôi-bớt-buồn-đi? Mình...
Read More

10 thg 6, 2010

Làm sao để sống?

Làm sao để sống mà không bị đau tim, không bị những thứ bên ngoài tác động vào trái tim thình thịch liên hồi? Làm sao để sống mà không phải vật vưỡng, bơ vơ, vô định trong cái thế giới mà suy nghĩ nhiều hơn cả hành động? Làm sao để sống, để trải lòng mình ra thế giới bên ngoài liên tu bất tận những cám dỗ? Làm sao để sống, để cố giữ kĩ cái mớ lộn xộn những cảm xúc không bị rơi vãi lung tung trên đường đời? Làm sao để sống khi...
Read More

27 thg 5, 2010

Nói với mưa

Làm thế nào giấu kín hỡi mưa Khi lời tình yêu đong đầy trong đáy mắt Trái tim ta nhớ nhung quay quắt Tựa con sâu cuộn mình, tương tư chiếc lá khô Chẳng lẽ nào đành câm nín sao mưa? Khi thuyền tình lênh đênh trên ngọn sóng Trái tim hiền như dòng sông phẳng lặng Dẫu biết phía xa kia là những thác ghềnh Có phải mưa cũng khuyên:"Thôi hãy lãng quên?" Một giọng nói, nụ cười đã trở nên thân thiết? Có...
Read More

23 thg 5, 2010

Nổi loạn

"Không thể hiểu nỗi cái thằng con, nó bướng một cách kì lạ"- Mẹ nó quát. .......Chính nó cũng không thể hiểu nỗi, tâm lý của nó lúc trầm lúc bổng,....và hình như, đâu đấy có một con người, một thằng nhóc....và nhóc đấy đang muốn....nỗi loạn! Không hiểu mà cũng chẳng cần hiểu chỉ biết là loạn hết cả lên rồi. Một mớ hỗn độn cảm xúc dồn nén ở trong đầu, chèn lên tất thẩy các dây thần kinh, hệ thống phân định...
Read More

19 thg 5, 2010

Bài ca tôi hát

Tay phải cầm đànTay trái cầm hoaTôi hát bài caTặng em gái nhỏTôi hát thật rõTôi hát thật toHát cho đôi môiHát cho mái tócHát khi em khócHát lúc em vuiNhững khi em buồnĐều nghe tôi hát.Hát vì cô ngốcHát cho chàng hâmhát cho tình câmHát cho tuổi trẻ.Bài ca hôm ấyDành tặng riêng emCô bé dễ thươngLặng nghe tôi há...
Read More

14 thg 5, 2010

?!

On the reasons to stop seeing her side we have:  One, on going physical danger.  Two, high likely-hood of a broken heart.  Three, uh career sabotage. Four, she is clinically insane.  Five, she seems to enjoy my pain.  Six, fourteen piece matched set of Louis Vuitton emotional baggage.  Seven, I haven't even kissed her yet, for God's sakes.  Uh eight, she's ruining my life. And the reasons to keep...
Read More

13 thg 5, 2010

Buổi học cuối cùng

Có thể hôm nay là buổi học cuối cùng, nó vẫn thế: vẫn cảm thấy bó buộc trong một cái áo, vẫn mệt mỏi vì ngủ không đủ giấc, hồi hộp cho những con điểm vớt vác cho cái loại Khá!....Cảm thấy bó buộc? Hay đơn giản là nó đang muốn được tự do? Ừ, nó cảm thấy bị kìm hãm trong một tập thể và điều đấy làm nó không hề thấy thoải mái tẹo nào. Bất chấp tất cả, bất chấp tại cái tập thể đấy có những con người rất thú vị, có bạn bè nó, có một...
Read More

16 thg 4, 2010

Có đôi khi...

Khi lắng nghe ...Khi suy nghĩ ...Khi cười cười ...Khi nói nói ...Khi thẩn thờ ...Khi lành lạnh ...Khi không là gì cả ...Khi là một tiêu chuẩn mơ hồ ...Nhưng chắc chắn đó là con người tôi: Bất định trong mỗi thứ! Và mỗi thứ chỉ là một chú...
Read More

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena