1 thg 5, 2013

Chào tháng 5!

Những chiếc va li tồi tàn của chúng tôi lại một lần nữa chất đống ngoài vỉa hè; con đường phía trước thậm chí còn dài hơn nữa. Nhưng có hề chi, con đường đi chính là cuộc sống. 

- Jack Kerouac-
...

Chẳng hiểu sao một ngày nghỉ như thế này mà sáng nay cái thằng làm biếng dữ thần ôn như tôi lại ngoan ngoãn thức dậy rất sớm. Vừa pha cho mình một tách cà phê sữa vừa nhâm nhi vài mẫu bánh bích quy, tôi ngắm nhìn những chiếc xe đang lao đi trên đường phố. Tháng 5 đã đến với tôi như thế...

Tháng 4 vừa trôi qua với rất nhiều biến cố mà tôi không tiện nói ra vì nó mang tính riêng tư nhiều quá. Không biết từ khi nào tôi lại không muốn chia sẻ quá nhiều điều trong cuộc sống của mình qua những con chữ. Có lẽ, tôi đã quá nhạy cảm chăng khi có cảm giác rằng chốn này không còn của riêng mỗi mình tôi nữa. Niềm vui nhìn những bài viết mình viết ra được mọi người chia sẻ xen lẫn với nỗi lo mơ hồ khi nhìn thấy những con số Thống kê tăng dần đều. Nó báo động cho sự phanh phui những mảng tối trong cuộc sống riêng tư và một cuộc thanh trừng sự thật manh nha trong những bài viết tiếp theo...

Gạt bỏ những mối lo nghĩ vẩn vơ đó, entry đầu tiên của tháng 5 sẽ được bắt đầu với một vài dòng viết về một chàng trai cùng tuổi tôi chợt nhớ đến trong mông lung những hồi tưởng về thời học sinh vừa trôi qua. Chưa từng học cùng một lớp nhưng tôi biết cậu qua những lời chào vào buổi sáng mỗi lúc bắt gặp tôi lao qua  lớp cậu học như tên bắn. 

- "Chào buổi sáng, H!"

Mỗi lúc tôi nhớ đến cậu trai này là văng vẳng bên tai câu chào quen thuộc ngày nào. Chúng tôi rất có thể sẽ trở thành những người bạn tâm giao của nhau vì ấn tượng và cảm tình của tôi với cậu ấy rất tốt nếu như thời gian không đem bạn tôi đi xa mất. Chợt nhớ đến một đoạn văn:
"Mặt Trăng đang dần dần rời xa Trái Đất với tốc độ gần 4cm/năm. Một ngày nào đó, Mặt Trăng sẽ hoàn toàn tách rời Trái Đất, không quay quanh Trái Đất nữa. Cũng giống như bạn cũ, thậm chí là người tình đã lâu không gặp hay không liên lạc, thực ra họ đang từng chút từng chút một, bằng tốc độ thong thả mà chúng ta tuyệt nhiên không thể nhận ra, lặng lẽ rời khỏi cuộc đời chúng ta."
Dạo này sếp Karma quan tâm chu đáo đến thằng nhỏ học việc như tôi quá. Anh dạy tôi nhiều thứ về nhiếp ảnh, những chiếc lens.  Anh cũng tỏ ra vẻ thích thú với những bức ảnh của tôi, thật vui vì cuối cùng nỗ lực của mình cũng được đáp trả. Qua những gì anh truyền dạy, tôi bắt đầu có đam mê tợn hơn với cái thứ nghệ thuật lắm tiền và cũng không kém công phu này. Karma cũng khuyên tôi nên viết lách nhiều để rèn luyện, ông bố trẻ bảo người trẻ như tôi phải chăm viết để lấy kinh nghiệm không thì già như anh lại tiếc. Điều anh nói làm tôi quan tâm nhưng điều đáng quan tâm hiện giờ là làm thế nào để khai thác hết người đàn ông tài năng này.

Sau khi được những cái note của tôi trên facebook, Rem bảo tôi nên viết sách [tôi đang cười]. Cô nàng bảo sách không những là nguồn kiến thức vô tận cho những người muốn học hỏi mà còn là nguồn tiền vô đáy, tôi đang túng thiếu thì tại sao không thử một lần xem sao vì thật ra cũng chẳng mất gì mà. Anh Ngân cũng khuyên tôi nên viết sách, bảo khi nào viết xong thì đưa cho anh đọc, anh cũng đề nghị vẽ bìa cho quyển sách của tôi. Tôi cười, tính tôi ham vui chắc là sẽ thử ngay sau khi kì thi "độc hại" kết thúc. Chẳng có gì phải e ngại, tôi nghĩ vậy, mỗi con người đều có một quyển sách trong đầu mình chỉ khác ở chỗ người này viết ra nó còn người kia thì giấu chặt nó. Thế thôi!

Tôi cần mua một cái kính mới cho mình, mắt tôi tăng độ không phanh và tôi bắt đầu có những cảm giác cực kì khủng khiếp. Thật tệ hại với một đôi mắt bệnh tật! 

Một tháng 4 với những thứ linh tinh like shit đã kết thúc, tháng 5 sẽ đến đem theo những cơn mưa. Mưa gắn với  nhũng thứ mấy không hay ho gì với tôi, mùa mưa đem đến những cảm xúc khó ở như một căn bệnh kinh niên tái đi tái lại làm tróc đi những mảng vừa liền lại trong tim. Nhưng tháng 5 là một tháng mới mẻ, mọi sự khởi đầu luôn làm cho con người phấn chấn hẳn lên. Những niềm vui mới lại bắt đầu, những cơ hội mới sẽ gõ cửa và cả những rắc rối mới đang đón đầu. Nhưng có hề gì, hãy thả lỏng đi! 

5 comments:

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena