22 thg 10, 2012

Đi tìm thế giới

Thế giới thật rộng lớn, nơi nào mới thuộc về riêng tôi? ... Tôi có một thói quen rất quái là mỗi lần tôi cảm thấy bản thân chán nản, tôi lại dành cả thời gian vào nhà sách. Tôi có thể ngồi hàng giờ ở một góc kín người qua lại chỉ để đọc cho hết những tựa sách đặt trên giá. Khi mắt lia qua một tựa sách hay hoặc thấy thật quen mà tôi đã có dịp biết đến ở đâu đó trong tiềm thức, tôi lại trân trọng lấy nó xuống và mân mê đọc từng trang...
Read More

20 thg 10, 2012

Heart wanna speak, mouth can't.

 Heart wanna speak, mouth can't.... Xin em đừng cầm đụcTạc buồn lên mắt tôiĐừng tô lên trên đấyMỗi một màu xám thôiXin em đừng nói nữaĐể yên mảnh hồn tôiNỗi sầu như gió thoảngThổi buồn cho tình trôi. Xin em đừng hát nữa Lời hát nghe buồn tênh Sâu như là vực thẩm Khiến lòng tôi chênh vênh Xin em thôi đừng nhớ Những ngày tôi chờ mong Những đêm tôi không ngủ Thức ngóng trông đợi người Nỗi buồn như làn khói Em có biết không...
Read More

18 thg 10, 2012

Rầu

Nhà mà không có mẹ thì nó không được gọi là gia đình. ... Lúc chiều vừa tắm trong nhà tắm vừa nói vọng ra với mẹ, tôi nói nhiều lắm nhưng chốt lại là than thở rằng sao thời gian trôi nhanh quá đi mới Chủ Nhật đấy giờ lại sắp đến một cái Chủ Nhật nữa. Mẹ ở ngoài vọng vào, mẹ cũng thấy nhanh... vì mới phát tiền tuần cho con hồi Chủ Nhật giờ lại sắp phải sứt tiền ra nữa rồi.  Tôi không nói gì nữa, bật vòi nước lên...
Read More

15 thg 10, 2012

Buồn ơi là sầu

Nhiều lúc thấy mình như Chí Phèo, ngửa mặt lên trời gào thét: "Tôi muốn hạnh phúc, ai cho tôi hạnh phúc?" ... Có những ngày, nỗi buồn được cài đặt sẵn, chỉ cần mở mắt thức dậy là nó kích hoạt ngay. Và rồi, chẳng cần có một nguyên cớ nào hết, nó khiến cho khuôn mặt ta méo sệch, mắt ta dường như rướm nước và những bước chân đi thật nặng nề... Tôi sẽ không viết để than thở đâu, tôi hứa đấy, than về những nỗi buồn thì đời nào cho...
Read More

7 thg 10, 2012

Có những ngày qua buồn như thế

Chú ý: Tôi sẽ biến thành ngỗng trời nếu tôi để mình cô độc quá lâu.... Sáng sớm hôm nay tôi tỉnh dậy thật khác, không còn tiếng chuông báo thức inh ỏi, không còn phải chạy từ đầu trên xuống đầu dưới tìm đồ bị lạc, cũng không cuối đầu xuống gầm giường xem chiếc tất còn lại của mình nằm ở đâu. Sáng nay, tôi thức dậy với một nỗi buồn khôn tả, không hiểu lý do tại sao nhưng cái cảm giác này có lẽ tôi đã gặp qua rồi... Đó là cảm giác...
Read More

4 thg 10, 2012

Sống

"Sống là bổn phận trời dúi vào tay, cầm thì khổ mà không cầm thì áy náy" ... Vào thời gian này, một ngày thật ngắn... Bởi vì chỉ cần tôi quay ra rồi quay vào, ngày đã trôi qua một nửa, một nửa ngày còn lại có làm việc gì cũng không xong. Tôi tự cho mình có cái suy nghĩ như vậy nên hay thả người trên chiếc giường ấm và thưởng thức cảm giác được làm một con mèo cưng.Không còn một cảm giác nặng nề nào có thể kéo tôi xuống đáy...
Read More

1 thg 10, 2012

Hôm nay trời không nắng lắm

Làm gì có chuyện ta yêu mà ta không biết! ... - Này cậu, khi đang nói chuyện với tôi thế này, cậu đang mặc gì thế? - Tôi đang mặc một cái áo sơ mi màu trắng, một cái quần jean trơn màu xám tro, đôi dép lê và một cái nón kết... - Cậu vẫn đang đội cái nón ấy đấy chứ? - Giờ thì nó đang ở trên tay tôi, hôm nay trời không nắng lắm... - Hmm, nếu cậu vẫn giữ nguyên những thứ trên người làm cậu trở nên quyến rũ như cách tôi...
Read More

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena