18 thg 10, 2012

Rầu



Nhà mà không có mẹ thì nó không được gọi là gia đình.
...

Lúc chiều vừa tắm trong nhà tắm vừa nói vọng ra với mẹ, tôi nói nhiều lắm nhưng chốt lại là than thở rằng sao thời gian trôi nhanh quá đi mới Chủ Nhật đấy giờ lại sắp đến một cái Chủ Nhật nữa.


Mẹ ở ngoài vọng vào, mẹ cũng thấy nhanh... vì mới phát tiền tuần cho con hồi Chủ Nhật giờ lại sắp phải sứt tiền ra nữa rồi. 
Tôi không nói gì nữa, bật vòi nước lên rồi  tiếp tục tắm, thấy hơi dỗi vì tự dưng mẹ lại nói như thế làm dậy lên cái cảm thấy tội lỗi vì đang sống bám. 


Tiếng nước quá lớn nên tôi không chú ý rằng mẹ vẫn còn đang nói, tắt vòi nước thì mẹ đã nói hết câu, chỉ còn nghe loáng thoáng vài từ:


-... trông nó qua nhanh để mày còn đi thi Đại Học...


Chắc mẹ lo cho tôi nhiều lắm, mỗi lần mẹ nhắc tới tôi đi liền với hai chữ Đại học là tôi thấy trong mắt mẹ và cả khuôn mặt đã bị thời gian tạc những vết nhăn của mẹ một chữ RẦU. 

Nghĩ tới mẹ...

Buồn quá! 

0 comments:

Đăng nhận xét

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena