15 thg 10, 2012

Buồn ơi là sầu


Nhiều lúc thấy mình như Chí Phèo, ngửa mặt lên trời gào thét: "Tôi muốn hạnh phúc, ai cho tôi hạnh phúc?"
...


Có những ngày, nỗi buồn được cài đặt sẵn, chỉ cần mở mắt thức dậy là nó kích hoạt ngay. Và rồi, chẳng cần có một nguyên cớ nào hết, nó khiến cho khuôn mặt ta méo sệch, mắt ta dường như rướm nước và những bước chân đi thật nặng nề...

Tôi sẽ không viết để than thở đâu, tôi hứa đấy, than về những nỗi buồn thì đời nào cho hết. Nỗi buồn chất thành đống, lựa ra một cái để buồn cũng mất thời gian lắm rồi, thời gian còn lại phải tranh thủ thưởng thức nó, không viết đâu mà đúng ra là không thể nặn ra từ để mà viết. Nỗi buồn chiếm chỗ cả rồi, buồn chỉ muốn tôi ở cạnh thôi.

Ở cạnh, im lặng, suy nghĩ và buồn...

Tối qua tôi lại có một đêm thức trắng, không máy tính, không sách, không cà phê, thuốc lá cũng không hề có chút nhạc nhẽo nào làm bạn, tôi chỉ nằm chống tay lên trán như một cụ già và suy nghĩ rất hung về đủ thứ chuyện. Có những suy nghĩ làm tôi sợ và có những suy nghĩ làm tôi đau nhưng tuyệt nhiên chẳng có một suy nghĩ nào làm tôi hạnh phúc cả. Tôi không nghĩ ra được chuyện gì hay ho về mình, để cơ mặt tạc cho một cái cười thiệt đã ban tặng cho linh hồn héo hon. Tôi thật là tệ!

Sáng hôm nay, khệ nệ vác cả khuôn mặt trầm tư đi học, thằng bạn dưới sau vỗ vai thì thầm:

- Con nào đá mày vậy?

- Có một con nhỏ chẳng hề thấy giá trị của thằng bạn mày, nó vừa co chân đá vào mông tao một cú lăn ngay xuống hố sầu suýt nữa là chết đuối.

- Con nào "hên" vậy?

- ...

- Mà mày bị đá khi nào?

- Mới đây thôi, cách có hai năm.

- Mày đùa tao đấy à, thằng hâm này!

- Không, chỉ tại mai là sinh nhật nhỏ...
P/S: Có nhiều lúc trộm nghĩ, con tim tật nguyền chẳng còn khả năng chứa chấp ai. Phàm là người tốt, thấy yêu được thì đặt luôn quan hệ. Bất chập là ai, là nam hay là nữ...

0 comments:

Đăng nhận xét

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena