23 thg 10, 2012

B L O G



"Nghiêng đầu ngắm lại ngày cũ, từ thưở biến đóng hoang mang của mình thành chữ, ngay cả những quen thuộc cũng mỉa mai ta đang héo úa."

...

Hôm nay, Sói hỏi tôi có viết blog không cho cậu ấy đường link xem tôi bi bô cái gì. Tôi bảo với cậu ấy là tôi đang dùng Blog 360plus và vì blog vừa chuyển sang giao diện mới nên tôi cũng chẳng kịp cập nhật xem đường link dẫn vào là gì. Phần vì tôi không quan tâm, phần vì tôi không thích bất kì một người quen nào biết đến nơi này. 

- Blog 360plus à? Khoai ơi là Khoai, thời đại nào rồi mà cậu còn dùng cái đồ cổ đấy sao? Facebook, Tweeter, Wordpress,... thú vị hơn nhiều!- Sói vừa nói vừa cười, khuôn mặt tạc lên vẻ mỉa mai đáng ghét chưa từng có khi nghe tôi nhắc đến "360plus"

Hmm, thật lòng mà nói thì tôi cũng tự thấy là cái chỗ này nó đã cũ kỹ quá rồi. Hơn nữa, tôi không có bạn ở đây, không có lượng view ngất ngưỡng, lâu lâu mới có vài người vào thăm,... tẻ nhạt và buồn chán không tả nổi. Toàn cảnh hệt như một cái mộ hoang tàn đã bị quên lãng và lạc nhịp trước cuộc sống xô bồ bên ngoài. So sánh kiểu đấy hơi thảm nhưng cũng đúng mà, chả phải nơi này là cái mồ chôn vùi bao nhiêu cảm xúc của tôi đấy sao...

Nhiều lúc ngẫm lại, tôi ngờ rằng kiếp trước mình là một tên nô lệ. Bởi lẽ, kiếp sống này, tôi thấy mình trung thành trên mức cần thiết. Trung thành với những cảm xúc tàn phế, với những món đồ xưa cũ,những con người rác rưởi, với cả những thói quen ngu xuẩn và một linh hồn đã tan ra từng mảnh... Có lẽ, cũng vì sự trung thành này mà tôi không rời được blog plus chăng?

Sói không thể hiểu và chắc sẽ không bao giờ hiểu lý do tại sao tôi trung thành với Blog plus suốt ngần ấy thời gian dù đã không ít lần cố từ giã nó để đến với những cái tên đã được cậu ấy liệt kê ra trong buổi nói chuyện. Tôi chỉ giải thích đơn giản thế này:

- Tôi dùng blog plus bởi vì nó là đồ cổ đấy cậu ạ!


P/S: Hi vọng cậu ấy hiểu, đồ cổ có giá trị đến như thế nào...

0 comments:

Đăng nhận xét

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena