Tôi không biết phải làm cách nào để xoá bỏ tất cả những hình ảnh của người đó ra khỏi đầu. Tôi rất muốn làm như vậy, thật sự rất muốn. Tỉ như có một ngày giật mình thức dậy, nghe ai đó nhắc tới một cái tên. Tôi ngơ ngác hết sức rồi hỏi lại: Ủa người đó là ai vậy? Tôi có quen không? Người đó đã làm gì tôi mà sao tôi không nhớ gì vậy cà? Và khi không bói ra được câu trả lời nào, tôi sẽ tự gõ khẽ vào đầu mình, cười bản thân thật ngốc...
10 thg 7, 2014
5 thg 7, 2014
Lời trần thứ số 30
.jpg)
MỌI THỨ HÃY CÒN CHƯA MUỘN
Đô Ti rụt rè viết những dòng chữ đầu tiên vào khung chat của tôi. Tôi không thấy mặt cậu nhưng những dòng chữ hiện lên trên màn hình tố cáo rằng, mặt chủ nhân của chúng đang đỏ lựng lên cả như đã uống quá nhiều rượu táo. Cậu nói với tôi rằng liệu tôi có giận không khi cậu nói ra sự thật này. Cái sự thật mà rất có thể sau khi cậu nói xong, tình bạn dựng xây giữa chúng tôi sẽ vỡ vụn ra. Và cậu, bằng sự nảy...
4 thg 7, 2014
...
.jpg)
Tôi rời khỏi nhà Win lúc 7 giờ 30 tối. Còn nhớ lúc đó mặt trăng rất nhỏ và khuyết rất sâu. Nó nằm lẻ lôi ở trên cao, mờ nhạt vì mây đen bao phủ. Mắt tôi mờ đi. Hình như tôi khóc. Có phải không nhỉ? Tôi cũng không rõ nữa.
Tôi đã bỏ cả một buổi học quan trọng mà rất có thể nếu vắng buổi học đó tôi sẽ bị cấm thi kết thúc môn chỉ bởi vì một tin nhắn bâng quơ của anh ta. "Nếu em có rảnh thì đến nhà anh chơi". Tôi vốn dĩ ngu ngốc, trước...
27 thg 6, 2014
...

"Tại sao? Tại sao khi nhìn lại quá khứ thì những gì đẹp đẽ của chúng ta lại rạn nứt bởi sự thật xấu xa tiềm ẩn trong đó? Tại sao hồi ức về những năm tháng hôn nhân nhuốm màu cay đắng khi lộ ra rằng người kia chừng ấy năm có một người tình? Vì người ta không thể hạnh phúc trong tình cảnh đó được? Song người ta đã hạnh phúc cơ mà? Có lúc hồi ức không trung thành với hạnh phúc, nếu kết cục diễn ra đau đớn. Vì hạnh phúc chỉ đúng thật...
22 thg 6, 2014
Hai mươi bảy ngày

Tối qua tôi mơ thấy Win. Lần thứ hai trong hai mươi bảy ngày qua gương mặt của anh lại xuất hiện trong giấc mơ của tôi. Lần đầu tiên, tôi mơ thấy mình đang ôm anh, đầu tôi rúc sâu vào khuôn ngực ấm áp đó mà ngủ an lành. Lần đó, thì tôi thức dậy mà vẫn còn ôm rất chặt chiếc gối ôm của mình. Lồng ngực trống trải đến đáng sợ. Tôi nhớ anh.
Cũng buổi sáng hôm đó, anh gọi điện cho tôi.
Lần này, tôi mơ thấy anh đang cười. Gương mặt...
17 thg 6, 2014
Lời trần tình số 29

Tôi đã không nghĩ rằng mình có thể bình thường được như vậy dù đã tiên lượng được rằng chắc chắn tôi sẽ phát điên sau khi chia tay Win. Cảm giác hụt hẫng giống như thể đang tại vị trên một sợi dây chắc chắn bỗng dưng đứt lìa không kịp chuẩn bị. Người tôi chênh chao, cơ thể lao vun vút như đang rơi. Càng lúc càng sâu, mỗi lúc một nhanh không cách nào dừng lại được. Tôi đã mất phương hướng hoàn toàn.
Sau khi chia tay với Rozet,...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)