3 thg 9, 2013

Lâu quá rồi mới gặp lại dại khờ


Tôi đang tìm về những nơi chốn cũ. Tìm về một thuở quá nhớ nhung người mà điên đảo dại khờ. Tìm về cách tôi trốn tránh những nỗi đau, những cơn sốt miên mang về hồi ức. Tìm về nơi chưa từng gặp người ấy, con tim vẹn nguyên đau khổ đợi chờ. Thấy dại khờ đè nặng cả bờ vai. Tìm về chốn chưa có chiếc ôm kia siết chặt, chưa ai từng nói nhớ lắm Khoai ơi.

Một năm 365 ngày, trái đất vẫn mình nó quay trong lặng lẽ. Cũng ngày cũng đêm luân phiên thay đổi. Tối- sáng là như nhau. Con người ta tự thay đổi mình trong vô thức, thế mà lại đi đổ lỗi cho thời gian trôi. Rồi khi tìm về không thấy, không nhớ cả đi lại bảo sao xa lạ quá, những thứ này mình đã gặp rồi ư. Thấy hài không? Rất hài.

Tôi bỗng nhiên thấy mình cô đơn quá! Cảm giác như thức tỉnh sau một giấc mộng dài dằng dặt, cố đi tìm lại hồi ức đã lãng quên. Nhìn quanh, mọi người vẫn ở đó. Thế rồi tôi quay đi, khẽ mỉm cười với chính mình. Và rồi tôi nhận ra, chính lúc đó là lúc tôi cô đơn nhất...

Kể cũng lâu quá rồi tôi mới gặp lại dại khờ. : )

1 comments:

  1. Thế bắt tay vui mừng hay lặng lẽ quay đi, dại khờ mà cũng đáng yêu!

    Trả lờiXóa

© 2011 Welcome to my funeral, AllRightsReserved.

Designed by ScreenWritersArena