Vào một này trước ngày chúng tôi kết thúc học kì đầu tiên, tôi đã rất muốn lại bắt chuyện với cậu ấy. Khi tôi thấy cậu ngồi một mình trên bệ cửa nhìn ra khoảng sân rộng của trường Đại học. Trông cậu lúc ấy vừa mỏng manh vừa như sắp vỡ vụn ra tới nơi. Tựa hồ như một quả bóng bay bị thổi căng quá mức.
Cậu là một cô gái mạnh mẽ. Tôi công nhận điều đó dù đôi lần có dịp ngồi chung, tôi luôn thấy cả cơ thể cậu run lên bần bật....
31 thg 12, 2013
27 thg 12, 2013
Groundhog Day

Tôi đang tự hỏi liệu tôi sẽ làm gì nếu này mai không bao giờ đến và tôi chả cần phải chịu bất kì trách nhiệm nào gây ra bởi ngày hôm nay. Nghe thì thật là tuyệt. Nhưng sẽ ra sao nếu như mỗi sáng khi chuông báo thức điểm 6.00 và mọi thứ chung quanh cuộc đời lại diễn ra trình tự giống hệt ngày hôm qua? Sống và trân quý từng phút giây hẳn là điều tốt nhưng cuộc sống có nghĩa là đi tới nên đừng dừng lại ở quá khứ quá lâu.
P.S Không...
Fuck you

Mỗi một ngày bóc ra một tờ lịch mà không khỏi giật mình. Cuốn lịch trên tường càng vơi đi bao nhiêu thì tuổi của tôi càng dày lên bấy nhiêu. Tuổi tôi dày lên bấy nhiêu thì phiền muộn cũng thừa cớ mà tăng lên gấp bội. Chúng như cỏ dại, tiêu diệt hoài cũng không hết. Tôi thề là tôi đã nghe thấy mùi của tủi già rồi. Tôi lật bàn tay lên đến thầm từng nốt. Ôi, 1/3 cuộc đời đã trôi qua từ lúc nào ấy nhỉ? Trong ngần thấy thời gian, tôi đã...
19 thg 12, 2013
Thật là khó hiểu!

Có một vài chuyện những tưởng thuộc về phạm trù riêng tư của người khác. Mà lạ thay, nó gắn bó hết sức mật thiết đến cuộc sống của chính bản thân mình. Giống như thời tiết, mưa rõ ràng là chuyện của trời mà chính bản thân mình lại bị ướt. Lạ thế đấy...
Thật là khó hiểu!
&nbs...
17 thg 12, 2013
12 thg 12, 2013
Thôi được... anh nhớ em!

- Em đang bực mình. Em cảm thấy anh không tôn trọng em và em rất ghét những người như vậy.
- Anh bận công việc nên không có thời gian mà.
- Đừng viện lý do. Chẳng có lý do gì cho người anh yêu cả.
- RAM của anh yếu lắm xử lý công việc hay bị treo nên hay quyên chuyện mình làm. Chính vì lỗi này mà gây sự hiểu lầm đó.
- Bởi vì em không chiếm vị trí đặc biệt trong lòng anh nên trò chuyện với em chỉ là một trong những "công...
7 thg 12, 2013
Làm ba

Tôi rất thích nhìn một đứa con trẻ uống nước. Nhìn những ngón tay nhỏ xíu đó cầm chai nước to đùng, cái cách chúng nó chu cái mỏ nhỏ xinh của mình ra tu lấy tu để những ngụm nước trong chai. Ôi sao đến là đáng yêu! Tôi phát hiện ra tôi thích trẻ con vô cùng.
Làm cách nào để có một đứa bé là con của chính mình mà bỏ qua giai đoạn cưới sinh, ôm bợ một một đứa bé? Cứ mỗi ngày trôi qua, nhìn đống tinh trùng tanh rình của mình...
Tròn 1 tuổi

Lẽ ra phải viết cái entry này cách đây 2 ngày rồi nhưng nếu bây giờ nhớ ra cũng chưa gọi là quá muộn. Ây da, thế mà củ Khoai tây thối như tôi đã gắn bó với cái blog "trời đánh" này đã tròn 1 năm rồi ấy nhỉ. Nhớ ngày nào tôi còn hậm hực khi bị 360+ tự ý xếp gọn đồ đạc và quăng thẳng ra khỏi nhà mà nay đã "an cư" bên này lâu đến như vậy rồi.
Một năm qua từ những bài viết trên blog nhìn lại, tôi thấy có vẻ như bản thân mình đã thay...
6 thg 12, 2013
1

Có những thói quen bắt nguồn từ hoàn cảnh sống. Chẳng hạn như việc lang thang ra bờ sông mà lang chạ với nỗi cô đơn là một ví dụ. Mặc cho những cặp yêu nhau rù rì âu yếm cứ thế mà ngồi nhìn về phía bờ bên kia.
Đôi lúc tôi vẫn hay tự hỏi, có phải tôi vẫn còn trẻ không. Tôi chắc rằng có một sự nhầm lẫn nào đó về mặt thời gian rồi. Bởi vì tôi trẻ trung là thế mà sao tâm hồn quá đỗi già nua...
...
5 thg 12, 2013
Một kẻ nghiện rượu

Làm cách nào khiến một kẻ cô đơn rời khỏi màn hình máy tính, đóng lại tất cả những trang web đen và chat box đầy rẫy những cô gái nóng bỏng? Câu trả lời là đem cho anh ta một vài chai bia và ít đồ nhấm làm sẵn. Say xỉn giúp con người ta quên tất cả mọi sự trên đời và bay bổng trên mây với những điên rồ không thực. Tôi có đang nhầm lẫn giữa tác dụng của bia bọt với heroin không nhỉ? Kệ xác, bởi vì bằng một cách nào đó, tôi đã trở thành...
Phía bên này cửa sổ

- Mày này, liệu ở trên đấy có ai đó ngó xuống thấy tụi mình không?
- Ngu thế, làm gì có ai. Nếu có, ai lại ngang nhiên thay đồ cho chúng ta ngắm như thế.
- Ờ nhỉ...
&nbs...
30 thg 11, 2013
...
.jpg)
- Anh à, mỗi ngày em càng thích anh nhiều hơn. Phải làm sao bây giờ?
- Em chỉ "thích" anh thôi à?
- Cái "thích" gôm nhiều tới độ thành "yêu" luôn rồi nên em mới lo...
- Hmmm, vậy em nên vui chứ sao lại lo?
- Bởi vì rồi sẽ có một ngày anh rời bỏ em thôi.
- Em ngốc...
- Em nghĩ trước khi mối quan hệ của chúng ta đi xa hơn không thể kiểm soát và tình trạng tâm lý của em còn tồi tệ hơn lúc này, chúng ta dừng tại đây nha anh.
-...
10 thg 11, 2013
Vài chia sẻ về chỗ ở mới

Tôi đã từng nói rằng khi tôi buồn bã nhất, tôi thường viết rất nhiều. Nhiều đến độ những con chữ nhấn chìm tôi đến muốn chết đuối. Nay tôi lại phát hiện ra một điều rằng khi tôi cảm thấy mình hạnh phúc, tôi chẳng thể viết ra nỗi một từ. Giờ đây, tôi, hoặc đang hạnh phúc mà tôi không biết, hoặc tôi đang chết đuối trong một mớ phiền muộn giăng kín mà tôi không hay... Tuy nhiên, bằng một nỗ lực phi thường, tôi đã và đang ở đây để chia...
17 thg 10, 2013
Chuyện kể giữa tháng 10

1. Thời gian trôi nhanh quá đến nỗi tôi chẳng kịp gửi lời chào đến tháng 10 thì nó đã thân thiết với tôi rồi. Và như để tạm biệt những không vui của tháng 9 vừa cút đi, tôi chuyển chỗ ở lên một nơi xa lạ. Tôi lại trở về với những bận bịu của riêng tôi.
Tháng này, câu nói tôi được nghe nhiều nhất là "Này, chúng ta làm tình đi". Nghe nhiều đến nỗi nếu tôi ngốc một chút có thể tôi đã nghĩ đó là một cách mà người khác gửi lời chào...
6 thg 10, 2013
Hoặc không còn nữa...

Hắn rút bao thuốc ra định hút cho ấm người. Cái zippo gặp nước ướt đá lửa không sao lên được. Hắn cất thuốc đi.
Này nhé, thỏa thuận thế này. Nếu một thời gian quá dài mà không thấy hắn xuất hiện, hãy tự hiểu rằng hắn đã không còn nữa. Hắn không còn muốn sử dụng con chữ để giải tỏa cảm xúc bức bối của bản thân hoặc không còn nữa thật. Tùy cách nghĩ...
&nbs...
28 thg 9, 2013
21 thg 9, 2013
Viết

1. Vừa rồi, tôi có pm một người anh trên facebook hỏi về một vài thứ liên quan đến việc in một quyển sách. Đề tài viết về bisexual. Tôi có một chút nghi ngại khi thú thật với anh chuyện của mình khi anh gặn hỏi. Có rất nhiều người đã ra đi, từ bỏ một mối quan hệ thân tình đang tốt lên chỉ bởi vì tôi đã thú nhận với họ sự thật về con người mình. Nhưng khi tôi bấm bụng nói nói chuyện này với anh, anh bảo:
- Đừng lo bởi vì anh cũng...
Độc thân

Vừa nãy tự dưng như không bà đưa cái namecard của một nhà hàng nọ cho tôi. Bà bảo nhà hàng này được lắm sau này có đám cưới thì đặt chỗ. Tôi bối rối quá, tôi đã đến cái tuổi phải lo dần đến chuyện cưới sinh rồi sao? Tôi không thích hôn nhân, càng không thích cuộc sống mất tự do. Sự ràng buộc cuộc đời của hai con người lại với nhau này chẳng phải sẽ bức tử tình yêu hay sao. Giống một con tằm làm kén tự rút mất tự do của mình. Nghĩ...
20 thg 9, 2013
Lời trần tình số 28

Dạo này tôi rất chăm chỉ viết blog. Phần vì có chuyện không vui muốn trút bỏ, phần vì tôi đã tạo một giao diện trông gần giống với Yahoo blog ngày trước của mình. Cảm giác giống như được về nhà, thấy thoải mái và an lòng nhiều hơn.
Tối qua, tôi đi chùa. Người ta bảo đi chùa thì không nên kể nhưng mà tôi vẫn cứ muốn kể. Tôi đi chùa để đọc kinh Sám hối bởi vì tôi muốn tâm mình nhẹ nhõm hơn để không còn cảm thấy bản thân đang mụ mị đi,...
19 thg 9, 2013
Có những Trung thu...

Những năm bắt đầu một cuộc sống bắt ép con người ta phải lớn mau, trưởng thành nhanh. Tôi ngắm nhìn những chiếc đèn ong sao xanh đỏ tím vàng được người bán treo khắp các đường phố lớn nhỏ nơi chiếc xe buýt chở tôi đi ngang qua, tôi lại nhớ về những ngày Tết Trung thu của tuổi thơ mình. Thấy xót xa đông đầy cả buồng phổi...
Mười chín năm, mười chín cái mùa Trung thu đi qua, tôi chưa bao giờ biết cái thú đi chơi Trung thu là cái bu...
18 thg 9, 2013
Lời trần tình số 27

Tôi bị sốt suốt đêm hôm qua, sau một cuộc nói chuyện dài, nghiêm túc, chân thành và thẳng thắn với Win. Không hiểu sao sau khi tôi đơn phương chấm dứt vai trò của mình là trán tôi nóng ran, cả người tôi bừng bừng như có lửa và tôi phát ớn lạnh phải trùm chăn kín mít người. Chưa bao giờ tôi cảm thấy mình cô đơn và đáng thương đến vậy và tôi khóc...
Tôi xin giữ nội dung cuộc nói chuyện với Win cho riêng mình, người duy nhất cho đến...
14 thg 9, 2013
Có một người nằm trên mái nhà

Win có việc phải đến nhà văn hóa gần chỗ anh ở, tôi đề nghị đi theo cùng cho có bạn. Trong lúc anh ta đang làm việc của mình, tôi dạo một vòng quanh những kệ sách khóa chặt kê sát tường đầy những quyển sách bụi bặm nằm trong đó, buồn thiu màu cũ kĩ. Bất giác tôi phát hiện một trong số những chiếc tủ kia không khóa. Mở cửa. Những quyển sách hiện ra trong mắt tôi như báu vật, những quyển sách cũ tôi chưa từng nhìn thấy bao giờ bốc mùi...
10 thg 9, 2013
Chết có nhẹ nhàng như ngạc nhiên không?

“Cuộc sống tôi đang trần trụi những trò chơi. Cuộc sống trắng. Trò chơi cuộc sống không màu sắc đã buộc tôi tìm lại chính mình, tìm lại một gương mặt mà tôi nghĩ rằng không còn như xưa nữa.”
- Trịnh Công Sơn-
...
Tiếp tục những ngày mệt mỏi và buồn bã. Mệt mỏi và buồn bã. Tôi đi tìm người có thể thay đổi thế giới quan của mình một cách tích cực hơn. Tôi muốn mình vui vẻ lên và thôi không còn giống một cái bong bóng bay bị xì...
9 thg 9, 2013
Viết cho những ngày không vui khó hiểu nhất

Dạo này tôi chuyển sang dùng xe máy làm phương tiện đi lại thay vì đi xe buýt như trước. Điều này khiến tôi bất đắc dĩ góp phần làm ô nhiễm môi trường, giúp tăng tỉ lệ % số người chết vì tai nạn giao thông, làm tăng khả năng ùn tắt đường phố,... Nỗi lo của tôi mỗi đêm sẽ tỉ lệ nghịch với sự giảm của vạch kim báo lượng xăng. Tuyệt vời hơn sẽ cùng thiên hạ hùa theo than trời mỗi lúc nhà nước báo xăng tăng giá.
Tôi, bây giờ, xem sự chết...
7 thg 9, 2013
3 thg 9, 2013
Lâu quá rồi mới gặp lại dại khờ

Tôi đang tìm về những nơi chốn cũ. Tìm về một thuở quá nhớ nhung người mà điên đảo dại khờ. Tìm về cách tôi trốn tránh những nỗi đau, những cơn sốt miên mang về hồi ức. Tìm về nơi chưa từng gặp người ấy, con tim vẹn nguyên đau khổ đợi chờ. Thấy dại khờ đè nặng cả bờ vai. Tìm về chốn chưa có chiếc ôm kia siết chặt, chưa ai từng nói nhớ lắm Khoai ơi.
Một năm 365 ngày, trái đất vẫn mình nó quay trong lặng lẽ. Cũng ngày cũng đêm...
1 thg 9, 2013
Mẹ mày, tháng 9!

Thật ra nếu không phải do thông lệ vào mỗi đầu tháng tôi đã không thèm động tay lên bàn phím mà viết ra entry này. Tôi chỉ muốn nghe một bài hát của Jason Mraz hay John Mayer rồi đi ngủ. Thật đấy! Chân tôi vừa sưng vừa đau, đi lại khó khăn khủng khiếp. Thật chẳng mong cuộc sống đối đãi với tôi tốt hơn lên mỗi tháng. Đụ mẹ, những điều tốt lành đâu có mang bản giá mà sao mãi tôi vẫn chẳng có được một chút an yên, một chút tốt lành,...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)